"Tiệc trà bắt đầu!" Đột nhiên trong tay Hoàng Hậu Đen xuất hiện một chiếc chuông lắc, tiếng chuông lanh lảnh trong trẻo vang lên.
Mạc Tiểu Nghiêu nhìn một ấm trà to lớn lơ lửng trôi đến trước mặt mình, sau khi điều chỉnh vị trí, miệng ấm chĩa thẳng vào chén trà, một dòng nước xiết màu nâu đỏ bốc hơi nóng đổ thẳng xuống.
Mẹ kiếp? Muốn luộc sống người ta à?
Không kịp né nữa rồi, Mạc Tiểu Nghiêu theo bản năng nhắm mắt lại, đồng thời ngồi xổm xuống kéo tấm thảm bay bốn người từ trong túi ra trùm lên người, bay được hay không không quan trọng, quan trọng là đừng để bị luộc chín.
Tiếng nước "ào ào" vang lên bên tai, nhưng vài giây sau Mạc Tiểu Nghiêu phát hiện dường như mọi chuyện không bết bát đến thế. Cảm giác nước chỉ ngập đến đầu gối, cô đứng dậy, trên đầu vẫn trùm thảm bay, dáng vẻ chắc hẳn rất buồn cười bởi vì ba vị Hoàng Hậu đều cười phá lên, trong đó Hoàng Hậu Đỏ cười khoa trương nhất dễ nhận ra nhất.
"Ha ha ha ha ha ha! Nhà liên kết linh hồn này thật thú vị quá! Cô ta nhất định có thể trở thành món đồ chơi thú vị nhất trong bộ sưu tập của em. Rốt cuộc đứa em trai ngốc nghếch của chúng ta cũng có tí tác dụng rồi nhỉ? Cuối cùng nó cũng nhớ gửi cho mấy bà chị bị giam cầm của mình một ít đồ chơi."
Nói đến lời cuối cùng, trong giọng nói của Hoàng Hậu Đỏ lộ rõ vẻ hung ác, uất hận và không cam lòng.
Mạc Tiểu Nghiêu cởi thảm bay trên đầu xuống, ngẩng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-thuyen-tan-the-lesliya/2859678/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.