Có Hội trưởng chỉ đường, không lâu sau mọi người đã đến tháp Trung Tâm, họ men theo đường vòng cung để tránh người dân bản địa, đứng trước cánh cửa không hề có ổ khóa nào.
Cánh cửa lớn của tháp Trung Tâm giống hết những gì người ta miêu tả trong truyện tranh, cao lớn, nặng nề, được chạm khắc hoa văn phức tạp không thể hiểu nổi. Từng đường sáng màu xanh dương chạy dọc theo hoa văn toát lên vẻ thần bí, khiến người ta phải sinh lòng kính sợ.
"Vào nhé?" Mạc Tiểu Nghiêu lấy quả cầu ánh sáng không ngừng biến hóa màu sắc ra, quay đầu hỏi đồng đội: "Theo một số quy luật nhất định, tôi đoán sau khi vào trong nếu không thể phá đảo thì sẽ không ra ngoài được nữa."
Cô cảm thấy mình bây giờ giống hệt như NPC trong game RPG, nhắc nhở họ lưu game*, tranh thủ hoàn thành nốt nhiệm vụ phụ, bổ sung trang bị, sửa chữa vũ khí,... trước khi người chơi tiến vào tòa tháp quyết chiến cuối cùng để đối mặt với Boss cuối.
*Ghi lại tiến trình chơi để có thể tiếp tục từ điểm đó mà không cần bắt đầu lại từ đầu. "Còn thiếu một khúc nhạc không sao chứ?" Nhạc Âm giơ tay hỏi như một học sinh ngoan ngoãn: "Chúng ta vẫn chưa lấy được khúc thứ chín. Hơn nữa tôi phát hiện, ghi chú của chúng đều là 10 - mấy đó, có phải là còn khúc thứ mười không?" "Không còn thời gian đi lấy." Khương Yển lắc đầu với Nhạc Âm: "Không biết leo tháp sẽ mất bao lâu, theo như lời ngài Hội trưởng kia, đến tối mai là chúng ta hết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-thuyen-tan-the-lesliya/2859693/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.