Khương Yển trở về Trái đất, vẫn đứng trước khách sạn mà anh vừa rời đi trước đó, ngẩn ngơ nhìn dòng xe cộ nườm nượp trên phố.
Anh quay đầu tìm kiếm Mạc Tiểu Nghiêu theo bản năng nhưng lại phát hiện xung quanh không có một ai quen biết. Người duy nhất hơi quen mặt là cậu nhân viên mở cửa lúc nãy, đang mỉm cười chuyên nghiệp chào đón vị khách tiếp theo.
Khương Yển ngơ ngác vài giây, tiếng chuông điện thoại thình lình vang lên, vừa xa lạ vừa quen thuộc. Anh khẽ giật mình, vội vàng lấy điện thoại ra nghe máy.
"A lô, Tiểu Yển à, con không sao chứ?" Giọng nói lo lắng của người phụ nữ vang lên từ đầu dây bên kia: "Mẹ xem tin tức thấy nước A con đang ở bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều kẻ kh*ng b*, hay là con về nước trước đi?"
"Mẹ, con không sao." Khương Yển đổi sang tay trái nghe điện thoại, tay phải theo thói quen thò vào túi đồ mang theo bên mình. Sau khi s* s**ng một hồi mà không thấy gì, anh dừng lại một chút, sau đó thản nhiên đút vào túi quần: "Mẹ đừng lo, hai ngày nữa con về... Mọi người trong nhà đều khỏe cả chứ?"
Khi hỏi câu này, tâm trạng Khương Yển hơi thấp thỏm, anh không biết cha mẹ và em trai có trải qua màn chơi hay không, có còn sống trở về hay không. Theo như lời chúa tể Cõi Âm nói lúc trước, ký ức của những người trở về Trái đất đều bị sửa đổi. Không chỉ xóa đi những gì họ đã trải qua trên du thuyền mà còn xóa bỏ cả sự tồn tại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-thuyen-tan-the-lesliya/2859702/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.