Chương có nội dung bằng hình ảnh
Nguyễn Tri Mộ không biết giải thích chuyện này như thế nào.
Cho dù giải thích thế nào... cũng thấy rất điên rồ và bi3n thái.
Trong bầu không khí gượng gạo, Nghiêm Việt bỗng chuyển chủ đề: "Ừ, anh nhờ anh em giữ hộ."
Giọng điệu của hắn rất bình tĩnh: "Chỉ một chút ký ức thanh xuân thôi, nghĩ mấy năm về sau, cùng bạn lôi ra xem, cũng rất có ý nghĩa."
Nguyễn Nghệ bán tín bán nghi: "Vậy ạ..."
Ăn mỳ xong, cách thời điểm Nguyễn Nghệ lên tàu còn mấy tiếng, Nguyễn Tri Mộ định đưa cậu đi thuỷ cung chơi.
Nghiêm Việt: "Buổi chiều tôi không có việc gì, lái xe đưa mọi người đi nhé."
Nguyễn Tri Mộ ngại làm phiền hắn, nhưng Nguyễn Nghệ đã nhanh nhẹn tự giác ngồi lên chiếc xe cao cấp, nhiệt tình vẫy gọi anh: "Anh mau lên xe, ghế này êm lắm."
Nguyễn Tri Mộ: "..."
Cậu bé ít nói kiệm lời của tối qua đi đâu rồi.
Đến thuỷ cung, Nguyễn Nghệ ngó nghiêng đến hoa cả mắt, nhanh chóng biến mất tăm.
Nghiêm Việt vốn đi sau hai người họ, về sau bước chân cũng chậm lại, có lúc dừng bước, xoa huyệt thái dương.
Nguyễn Tri Mộ trông thấy: "Không khoẻ à?"
Nghiêm Việt miễn cưỡng nở một nụ cười: "Chắc mấy nay làm việc hơi nhiều."
Nguyễn Tri Mộ nhìn hắn: "Tối qua mấy giờ cậu ngủ."
Nghiêm Việt: "10 giờ."
Nguyễn Tri Mộ: "Nói thật."
Nghiêm Việt hắng giọng, dời ánh mắt: "... 2 giờ đêm."
Lông mày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dua-tre-hu/275547/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.