Ở một nơi cách xa Lỗ Hà Trấn.Trong một trang viên rộng lớn nằm ở giữa kinh thành.Bên trong có không biết bao nhiêu thi thể nằm la liệt, nhìn bộ dạng lẫn vết máu hẳn là mới chết không lâu.Ở giữa có hai nhân ảnh đang đứng, một cao một thấp.Ở góc đối diện có vô số tu sĩ cả nam lẫn nữ....!đa phần là người của chính phái.Ai nấy đều nhìn về hai nhân ảnh kia vô vàn cảm xúc.Kẻ thì giương cung bạt kiếm, người thì van xin, kẻ thì thoá mạ...“Cứu…ma đầu… cứu….”..“Đừng… đạo hữu tha mạng… đạo hữu tha mạng….”..“Chó má… ta giết ngươi… ta giết ngươi…”..“Keng….
Keng… keng…”...Vô số tiếng động phát ra vang vọng cả trang viên.Nhưng kì lạ ở chỗ, trang viên này nằm sát bên đường lớn, chỉ cách một lớp tường cao quá đầu người, bên ngoài người qua lại tấp nập.Nhưng bộ dạng người đi đường ai nấy đều rất tự nhiên, dường như chẳng nghe thấy các tiếng động bên trong trang viên chỉ cách đó vài bước chân.Hai nhân ảnh kia, kẻ cao to thì ánh mắt nhắm nghiền, gương mặt không chút cảm xúc.
Người còn lại, mỉm cười quỷ dị nhìn đám tu sĩ phía đối diện..- Van xin vô ích….- Các ngươi… muốn sống… chỉ có một cơ hội duy nhất….….
Phải chiến thắng ta..Đối diện, nghe vậy chợt im bặt.
Chỉ có một vài tu sĩ lớn gan chửi bới..- Tên khốn kiếp … cao giai hơn chúng ta mà còn lớn lối..- Đúng vậy, có giỏi thì kiếm người cùng cấp mà giao đấu....“Xoẹt….xoẹt…xoẹt….”...Bất ngờ, mấy tu sĩ kia, ai nấy đều đầu lìa khỏi cổ.
Trước khi chết đều trọn tròn khó tin.Ngay cả hai nhân ảnh cười cợt kia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duc-tu-ky/1485759/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.