Tần Ý An không làm tài xế đợi bên ngoài.
Hắn xách cặp sách cho Tịch Bối, sau đó lấy hộp sữa bò nhỏ ấm áp trong túi đưa cho cậu.
“Anh thấy Giang Uyển Kiều.” Hắn nói, “Cô ta đang làm gì vậy? Đóng vai *Tán Tài Đồng Tử à?”
Tán Tài Đồng Tử (散财童子) là một cách gọi hài hước, mang tính trêu chọc, để chỉ những người tiêu tiền hào phóng hoặc rất thích mua sắm, chi tiêu mà không tiếc tay. Vừa tan học xong, Giang Uyển Kiều liền dẫn theo một đám người hùng hậu chạy đến cửa hàng thực phẩm nhập khẩu bên cạnh trường. Nhìn dáng vẻ đó, chẳng giống đi mua đồ ăn, mà giống như một đại tiểu thư đi thu mua công ty. Tịch Bối phì cười, ngoan ngoãn lắc đầu: “Trường mình sắp đi dã ngoại.” Vừa tan học, tin đồn quả nhiên linh nghiệm: Thầy giáo thông báo tin tức đi dã ngoại hai ngày thứ năm, thứ sáu, phí báo danh 800 tệ, đi miếu Khổng Tử, trường bao xe, ăn ở, rất hời. (*) Miếu Khổng Tử Tần Ý An “ồ” một tiếng. Hắn có nghe thầy chủ nhiệm nói hai ngày tới trường có hoạt động, nhưng không ngờ lại là chuyện này. Tịch Bối theo thói quen cắm ống hút vào hộp sữa bò, hơi nhón chân lên, đưa ngụm đầu tiên đến bên môi Tần Ý An. Cậu thấp hơn Tần Ý An khoảng mười mấy centimet. Rõ ràng ăn cùng một loại cơm lớn lên. Tần Ý An chỉ nếm
Sao chênh lệch lớn vậy chứ?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoc-dai-lao-co-chap-cung-chieu-tu-nho-den-lon/2697137/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.