Nếu Cố quản gia đã biết tên và có cả ảnh chụp, nghĩa là ông ta từng xuất hiện trước mặt người nhà họ Tần, thậm chí đã có giao tiếp nào đó. Nhất định có chuyện gì đó họ chưa biết.
Tần Ý An gần như muốn bật cười lạnh.
Cha mẹ của Tịch Bối đều là con một, mười năm qua cũng chưa từng nghe cậu nhắc đến bất kỳ người thân nào khác.
【Thanh Đoàn: Mười năm không xuất hiện, giờ đột nhiên xuất hiện?】
【Thanh Đoàn: Ông ta là ai? Muốn làm gì?】
Hàng loạt câu hỏi.
Mặt hắn không lộ vẻ gì, mắt lạnh lùng, ngón tay gõ mạnh lên màn hình.
【Cố: Ông ta tự xưng là cậu của Tịch Bối. Ông ta còn đưa ra ảnh của cha ruột Tịch Bối. Lúc gặp tôi, ông ta trách cứ tôi, bảo tôi trả lại Tịch Bối cho ông ta. Nhưng khi biết tôi đại diện cho Tần gia, ông ta lập tức im lặng, không nhắc lại nữa. Ông ta vừa mới tìm đến tôi hôm nay, nên tôi chưa kịp báo lại thiếu gia. Hiện tại ý đồ của ông ta vẫn chưa rõ.】
【Cố: Tôi sẽ để người của Đường trạch điều tra. Thiếu gia đừng lo lắng.】
Cố quản gia nói đến đây thì dừng.
Tần Ý An im lặng một lúc, ra lệnh:
【Tìm ông ta, rồi mời ông ta ở lại hai ngày.】
【Sau khi xác nhận thân phận, hãy nói cho Đoàn Đoàn.】
“Bịch” một tiếng.
Điện thoại rơi xuống ghế, phát ra tiếng động nhỏ.
Tần Ý An nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh đèn rực rỡ như dòng nước chảy qua mắt hắn.
Ánh sáng đẹp đẽ thoáng qua, là thứ có thể thấy nhưng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoc-dai-lao-co-chap-cung-chieu-tu-nho-den-lon/2697138/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.