“Cháu của ông?”
Ngược sáng, vẻ mặt Tần Ý An hờ hững, dáng vẻ hắn được ánh sáng mờ ảo phác họa, vốn dĩ là vẻ mặt ôn nhu, nhưng giờ phút này lại nhìn xuống từ trên cao, dường như mang theo một chút ý tứ trào phúng. Hơn nữa tính công kích phi thường mạnh.
Người đàn ông trên mặt đất đang giằng co với họ.
Không ít du khách bên cạnh hiển nhiên cũng ý thức được nơi này không thích hợp, sớm đã có người gọi điện thoại cho trạm bảo vệ trên đỉnh núi, không bao lâu sau liền có mấy bảo vệ vội vã chạy lên.
Nào là đội bảo vệ hùng hậu, nào là tiếng nói chuyện thì thầm. Động tĩnh ở đây không thể nói là nhỏ, Tịch Bối tin rằng Giang Uyển Kiều bọn họ chỉ sợ cũng sắp đến.
“Ôi, chuyện gì xảy ra vậy?”
“Tôi nghe nói, người đàn ông trên mặt đất kia tự xưng là chú của cậu nam sinh mặc áo trắng, muốn bắt người ta đánh một trận!”
“Ở đâu ra có người lớn nào lại như vậy?! Hơn nữa họ nhìn cũng không giống người nhà chút nào, ngược lại là cậu nam sinh mặc đồ đen kia...”
Ngược lại Tần Ý An và Tịch Bối hai người giống người nhà hơn.
Hai người họ một đen một trắng, tuy rằng đối lập mạnh mẽ, nhưng lại ngoài ý muốn hòa hợp hài hòa, nhìn như trời sinh một đôi.
Tịch Bối đưa tay ôm lấy cổ họng đang đau rát, khuôn mặt trắng nõn mềm mại nghẹn đến đỏ bừng, tránh sau lưng Tần Ý An. Chỉ nhìn thoáng qua cũng đủ biết ai thân ai sơ.
Bảo vệ chạy tới, nghiêm giọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoc-dai-lao-co-chap-cung-chieu-tu-nho-den-lon/2697142/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.