Luca nói tiếp: “Bà ấy có một tổ chim rất to, tất cả những con chim không biết đi đâu đều có thể đến đó.” Thế là, họ lên đường. … Lúc Nghiêm Đường và Ngải Bảo rời khỏi hiệu sách, đã gần hai giờ chiều. Ngải Bảo rất thích người bạn mới đen nhẻm này, lúc chọn sách, em đã nói chuyện với Lý Minh một lúc lâu. Tuy rằng phần lớn thời gian, cuộc trò chuyện của em và Lý Minh đều là ông nói gà bà nói vịt. Nhưng Ngải Bảo thật sự thích trao đổi với Lý Minh. “Đây là một con chim phải không?” Ngải Bảo cầm sách tranh hỏi Lý Minh. Lý Minh nhìn sách, gãi đầu. “Em cũng không rõ, nhưng chắc là một con chim to!” Cậu nói. Ngải Bảo nghiêng đầu hỏi lại: “Tại sao lại là chim to?” Trong trang sách này chỉ có một con chim màu nâu đơn độc bay trên bầu trời xanh biếc, trên trời không có một gợn mây, cũng không có bất kỳ vật tham chiếu nào khác, Ngải Bảo không nhìn ra con chim này to ở chỗ nào. Lý Minh suy nghĩ: “Em thấy thế!” Ngải Bảo bị Lý Minh thuyết phục. “Hình như thế thật!” Em cầm sách đổi góc độ quan sát một hồi. Nghiêm Đường vẫn im lặng nãy giờ liếc nhìn cuốn sách tranh trong tay Ngải Bảo. Ở góc dưới bên trái trang sách, anh nhìn thấy hai chữ nhỏ xíu: Máy bay. Nghiêm Đường: … Nhưng Lý Minh và Ngải Bảo thảo luận lại ra hình ra dáng. Lý Minh nói, đây có thể là ngỗng trời! Ngải Bảo hỏi ngỗng trời là gì? Có phải là chim rất to không? Lý Minh cũng không rõ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-ay-biet-bay-du-du/2761671/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.