“Em yêu anh mãi đến tận mặt trăng.” Nói xong, chú thỏ con nhắm mắt lại. … Nghiêm Đường và Ngải Bảo không vội về ngay. Ngải Bảo hút một ngụm trà sữa trân châu đen rồi chuyển sang một ngụm trà sữa bánh trôi, uống xong, em cảm thấy mình lại tràn đầy sức sống. “Em muốn đi dạo ạ!” Ngải Bảo ăn xong ngụm trân châu cuối cùng, đề nghị với Nghiêm Đường. Có lẽ là ngủ đủ giấc nên hôm nay tinh thần Ngải Bảo tốt lạ thường, có tâm trạng vui chơi bên ngoài. Nghiêm Đường thu dọn vỏ cốc trà sữa trống không: “Bảo Bảo muốn đi dạo ở đâu?” Nghiêm Đường nói tiếp: “Gần đây không có chỗ chơi.” Ngải Bảo suy nghĩ, em nhớ Nghiêm Đường từng nhắc đến với mình rằng trường học của anh ở gần đây. Thế là Ngải Bảo hào hứng đáp: “Em muốn đến trường của Nghiêm Nghiêm chơi!” Nghiêm Đường kinh ngạc, anh không ngờ Ngải Bảo lại hứng thú với trường học của anh. Chỉ là từ sau khi tốt nghiệp, anh không còn bước chân vào trường cấp ba của mình nữa, Ngải Bảo đột nhiên muốn đến trường của anh khiến Nghiêm Đường hơi bối rối. Ngải Bảo nhìn ra sự do dự của Nghiêm Đường: “Không được ạ?” Em chớp mắt: “Hay là chúng ta đi nơi khác cũng được ạ!” Nghiêm Đường nhìn Ngải Bảo, anh lắc đầu, dừng lại một chút: “Không có gì không được cả, chỉ là trường học trước đây của anh hơi…” Nghiêm Đường mở miệng muốn tìm một từ để hình dung, nghĩ tới nghĩ lui, anh vẫn không biết chọn từ nào thích hợp. “Hơi nhàm chán…” Nghiêm Đường chậm rãi nói. Ngải Bảo lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-ay-biet-bay-du-du/2761684/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.