Can đảm là khi đọc truyện trinh thám không lật trước mấy trang cuối
Để xem trộm “rốt cuộc hung thủ là ai”. … Ngải Bảo chưa từng ăn hải sản. Ở nhà, dì Trương chỉ nấu cho em cá vược hấp hay tôm luộc gì đó. Những sinh vật biển khác, ví dụ như bạch tuộc, cua, những loại có hình dáng tương đối đặc biệt, Ngải Bảo mới chỉ nhìn thấy trong sách giáo sư Tăng đưa cho. “Đây là bạch tuộc ạ?” Ngải Bảo chỉ vào xiên nướng trong tay Nghiêm Đường. Nghiêm Đường ngẫm nghĩ: “Đây là mực ống, chắc không phải bạch tuộc đâu nhỉ?” Ngải Bảo ồ một tiếng. Em nhận lấy xiên mực nướng không ớt không tiêu ít dầu ít muối tốt cho sức khỏe mà Nghiêm Đường đưa cho, cẩn thận cắn một sợi râu mực từ que xiên dài. Ngải Bảo nhai, cảm thấy có độ đàn hồi. “Cái này giống như kẹo dẻo QQ cưng cứng vậy!” Ngải Bảo vừa nhai vừa nói. “Nhưng con mực này có phun mực đen không ạ?” Ngải Bảo nhìn Nghiêm Đường hỏi. Trong tay Nghiêm Đường đang cầm một nắm hải sản đã nướng xong. Anh cẩn thận gỡ xương trong cá nướng ra. “Chắc là không đâu.” Nghiêm Đường không ngẩng đầu lên mà trả lời, “Nếu phun mực thì Ngải Bảo không ăn nữa à?” Anh thuận miệng hỏi. Ngải Bảo lại cắn một sợi râu mực nữa. Em tiếp tục nhai nhóp nhép: “Không ạ! Ngải Bảo chỉ hỏi thôi!” Cho dù mực ống là loại hải sản có văn hóa, Ngải Bảo vẫn không chút lưu tình mà ăn sạch nó. Bởi vì Ngải Bảo phát hiện con cá ngoe nguẩy mang tên mực ống ăn ngon. Nghiêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-ay-biet-bay-du-du/2761693/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.