Dì hít một hơi thật sâu: “Ừm… có hơi thở của đảo nhiệt đới, tiếc là không phải đảo nhiệt đới thật.” … Đây là lần thứ hai Hứa Tranh Thâm bị Ngải Bảo đáp trả. Lần trước là ở nhà hàng đồ Tây, Ngải Bảo cụng ly với anh ta. Lần này tình cờ gặp trên đường, anh ta lại bị Ngải Bảo chặn họng. Hứa Tranh Thâm không tức giận, chỉ đẩy gọng kính, cười tủm tỉm đánh giá Ngải Bảo. Lần trước anh ta chỉ liếc qua loa mấy cái, không để tâm. Xem ra là anh ta đánh giá sai rồi, cậu bé trông có vẻ ngây thơ không rành thế sự bên cạnh Nghiêm Đường này không phải dạng vừa. Lúc Hứa Tranh Thâm đối diện với Ngải Bảo, anh ta bất ngờ ngửi thấy hơi thở của đồng loại. Có lẽ cũng không thể nói là đồng loại, chỉ là Hứa Tranh Thâm cảm thấy cậu bé này ở một số phương diện giống với anh ta. Ngải Bảo nghiêng đầu, chớp mắt nhìn Hứa Tranh Thâm đang trầm tư trước mặt, không biết tại sao anh trai này lại không nói chuyện nữa. Nhưng nếu anh ta đã không nói chuyện nữa, vậy Ngải Bảo và Nghiêm Nghiêm có thể rời đi rồi đúng không? Ngải Bảo nghĩ. Em ngẩng đầu, rất lễ phép vẫy bàn tay còn lại với Hứa Tranh Thâm: “Ngải Bảo và Nghiêm Nghiêm đi trước đây, tạm biệt nha!” Không đợi Hứa Tranh Thâm trả lời, Ngải Bảo hào hứng dắt Nghiêm Đường vẫn còn hơi ngơ ngác tiếp tục đi dọc theo lề đường. Hứa Tranh Thâm không gọi họ lại. Anh ta cũng không kịp đáp lại một tiếng tạm biệt. Hứa Tranh Thâm đứng yên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-ay-biet-bay-du-du/2761706/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.