10
“Camera giám sát hỏng?” Holmes nhíu mày, không biết đang nghĩ gì.
Nhân lúc anh không chú ý, Emma lè lưỡi, lén lút dịch sang chỗ Đại Henry và Sandra.
“Sandra, cô đã đối mặt với hung thủ rồi, cô nhận ra hắn không?” Emma nhỏ giọng hỏi.
“Hắn đội mũ và đeo khẩu trang, tôi chỉ thấy được đó là một người đàn ông, trong tay có súng.” Sandra r*n r*, rõ ràng vẫn chìm trong bi thương, vẻ mặt đầy nghi hoặc: “Tại sao tôi lại chết?”, “Tôi chết vì cái gì?”.
“Vậy hắn đã nói gì với cô?”
“Hắn uy h**p tôi, bắt tôi nói ra ai đã sai Đại Henry mua thanh gương đó, mua để làm gì. Nhưng tôi thật sự không biết! Hắn xông tới, dùng khăn tay bịt miệng tôi, rồi tôi chết luôn… hu hu hu.” Hai hồn ma ôm nhau khóc lóc, trông vô cùng đáng thương.
“Chuyện này liên quan gì đến thanh đao vậy?” Emma ngạc nhiên, quay sang nhìn tiểu thư E.
“Là đồ thật, tôi chưa từng nghe nói bị trộm trước đây. Tên mập đó chắc mua từ buổi đấu giá.” Tiểu thư E cũng tỏ ra không rõ.
“Vậy chẳng phải tôi cũng nguy hiểm sao, ý tôi là…” Emma chợt lo lắng. Vừa rồi cô đã đem trường đao về nhà, liệu có phải người tiếp theo chết chính là cô?
Lời nguyền của thám tử cái gì đó, thật sự quá đáng sợ…
Cô phát hiện ba hồn ma đồng loạt im lặng, rồi cùng nhìn ra sau lưng mình.
“Nguy hiểm? Cô đang có nguy hiểm gì?” Một giọng nam trầm thấp, nói cực nhanh vang lên sau lưng.
Emma xoay người, trước mắt chính là chiếc khăn quàng cashmere, ngẩng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/emma-va-nhung-vi-khach-vo-hinh/2904039/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.