71
Emma vốn không phải kiểu người hay ăn mừng lễ tết.Trước khi xuyên không, trong nhà chỉ có mình cô lẻ loi một người.
Dù cũng có vài người bạn, nhưng để cùng nhau trải qua Tết Nguyên Đán, Giáng Sinh, Trung Thu… những dịp lễ tượng trưng cho sự đoàn tụ gia đình thì hoàn toàn không có.Với cô, trở về bên người cha trên danh nghĩa, cùng mẹ kế và cả một gia đình phức tạp kia để ăn tết còn mệt mỏi hơn, thà một mình còn dễ chịu hơn nhiều.
Thế nên, đối với Emma, những ngày lễ chỉ mang ý nghĩa… được nghỉ mà thôi.
Nhưng lần Giáng Sinh này lại thỏa mãn hết thảy mọi mong ước và tưởng tượng của cô về lễ tết.Lò sưởi ấm áp, đồ ăn thơm phức, cha mẹ hạnh phúc viên mãn, một gia đình đầm ấm, bạn bè thân thiết, và cả Sherlock của cô.
Mặc cho hai anh em nhà Holmes cứ giữ bộ dạng chán đến tận xương tủy, mặt mày khó ở, như thể Giáng Sinh là thứ tà ác, nhàm chán nên bị xóa sổ đi cho rồi… Emma vẫn thấy tràn đầy niềm vui và hạnh phúc.
Chiều hôm đó, Emma giúp bà Holmes chuẩn bị việc bếp núc và sắp xếp trong nhà.Dù lễ Giáng Sinh thật ấm áp và đẹp đẽ, nhưng quả thật cũng phiền toái chẳng kém.Tưởng tượng thôi cũng thấy mệt: tất cả các món ăn, bánh ngọt đều phải tự tay làm, hàng loạt món phức tạp chất đầy bàn, còn phải bày biện đĩa, cốc… Thật chẳng dễ thở chút nào.Nên khi lễ còn chưa kết thúc, Emma đã thấy mình gần như bị… “hội chứng sợ lễ hội” rồi.
“Được rồi, Emma, nghỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/emma-va-nhung-vi-khach-vo-hinh/2904099/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.