77
Trong phòng tắm, Emma trực tiếp kéo Ngài Tóc Xoăn thả xuống bồn, bắt anh ngồi yên trong đó.Cô vặn vòi hoa sen lên mức lớn nhất, cả lượng nước lẫn áp lực đều tối đa, dội xuống người, có lẽ hơi rát một chút — nhưng cô muốn chính là cảm giác ấy~
Cô hậm hực chĩa thẳng vòi hoa sen vào mái tóc xoăn của anh, từ đầu tới chân xối sạch một lượt, để anh tận hưởng mùi vị “đau mà vui” này.Dòng máu đỏ theo nước cuốn trôi đi, những chỗ còn bám dính cứng đầu thì cô lấy khăn chà kỹ. Chẳng mấy chốc, Ngài Tóc Xoăn đã sạch sẽ, không còn một vệt máu nào.
“Rốt cuộc là sao đây?” Emma nghiêm mặt hỏi, “Anh từ đâu chui ra, sao lại toàn thân đầy máu?”
“Còn em thì không định rửa à?” Anh chỉ vào bộ dạng bê bết máu của cô, trông chẳng khác gì một kẻ sát nhân b**n th** vừa gây án.
“…Trả lời câu hỏi của em trước.” Emma vẫn kiên quyết.Thế nhưng đúng là người dính đầy máu thì cực kỳ khó chịu. Thấy thế, cô hất cằm ra hiệu bảo Sherlock tránh ra để mình tự tắm.
Ngài Tóc Xoăn ngoan ngoãn dịch sang một bên, rồi hơi vô tội trả lời:“Được thôi. Anh phát hiện một mật thất kẹt giữa tầng ba và tầng bốn. Trong đó có một cái hồ… toàn máu. Anh đã nhảy xuống.”
Người bình thường nào lại nhảy vào một hồ đầy máu cơ chứ?Emma bất lực đến mức chẳng còn lời nào để mắng.Đúng là đặc sản từ hành tinh Tóc Xoăn mà~
“Ừm~ Rồi có phát hiện gì không?” Cô thản nhiên hỏi.
“Anh đi tìm mấy hồn ma
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/emma-va-nhung-vi-khach-vo-hinh/2904105/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.