"Đoạn Càn Mục!" Tô Khanh Hàn giãy giụa không có kết quả, giận dữ đập đầu vào người Đoạn Càn Mục.
Cuối cùng Đoạn Càn Mục cũng thanh tĩnh đôi chút.
Che cái trán sưng đỏ lại, Đoạn Càn Mục nhịn không được bật cười, "Ngươi là người hay là nhím vậy, chỗ nào trên người cũng có gai."
Tô Khanh Hàn đỏ mặt sửa sang lại vạt áo nhăn nhúm, tức giận không thèm nói chuyện với Đoạn Càn Mục.
Đoạn Càn Mục khi dễ Tô Khanh Hàn không sai biệt lắm, câu tay với Tô Khanh Hàn, "Đi thôi, đi cùng cô đến chỗ thất đệ...... cho ngươi và vị Bạch đại ca yêu quý của ngươi tiễn biệt nhau lần cuối."
Tô Khanh Hàn theo bản năng tìm kiếm vật giấu bên hông, túi thơm Bạch Mạnh đưa cho hắn đã bị hắn giấu ở đai lưng.
"Có chuyện gì vậy, ngươi suy nghĩ cái gì?"
Nhận thấy Tô Khanh Hàn như suy tư gì, Đoạn Càn Mục nghiêm túc chất vấn.
"Không nghĩ gì cả." Tô Khanh Hàn lắc đầu, nhìn thẳng Đoạn Càn Mục, ánh mắt bằng phẳng, "Ta và Bạch đại ca...... Chỉ là quen biết cũ thôi, quan hệ thật sự trong sạch, ngươi đừng chụp mũ cho ta."
"Ồ?" Đoạn Càn Mục cười xấu xa nhướng mày, "Ngươi nói là thật sự?"
"Tất cả đều là thật." Tô Khanh Hàn cương quyết trả lời.
Hắn cảm thấy Tô Khanh Hàn không giống đang nói dối, Đoạn Càn Mục nhún vai cười, "Được, cô sẽ tin ngươi một lần...... có điều Tô Khanh Hàn, đừng trách cô không nhắc nhở ngươi, nếu ngươi dám can đảm làm ra hành động gì phản bội cô, cô nhất định sẽ khiến ngươi muốn sống không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-dich-tuong-mieu-nhat-thanh/1683340/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.