Đến giữa trưa, Lâm An Thâm mới vội vàng trở về Lâm trạch. Nhưng mà khi anh mở cửa phòng ra, bên trong không một bóng người. Cảm thấy lo lắng, anh kéo lấy một người hầu ở bên cạnh: “Giản Lộ đang ở đâu?”
Hẳn là người kia bị vẻ mặt của anh dọa: “Lâm tiểu thiếu phu nhân chắc là đang ở trong bếp.”
Lâm An Thâm nghe vậy, lập tức đuổi đến phòng bếp. Khi cách phòng bếp không xa, chợt nghe đến tiếng cười của cô. Đến thế này Lâm An Thâm mới hơi bình tĩnh lại một chút. Đi đến cửa phòng bếp, phát hiện một bên cô đang giúp việc cho dì Hồng, một bên nghe dì Hồng kể truyện cũ, nghe được chuyện gì hay còn cười thanh tiếng.
Dì Hồng là người giúp việc ở Lâm gia đã được vài chục năm, trước đây Lâm An Thâm cũng nhờ bà chăm sóc. Lúc này, Lâm An Thâm nghe xong vài câu, chợt nghe ra bà nói cho Giản Lộ chuyện hồi bé của mình.
Lâm An Thâm ho khan một tiếng: “Giản Lộ.”
Giản Lộ quay đầu nhìn anh, nhìn thấy vẻ mặt anh, ý cười càng sâu: “Anh về rồi, chờ một chút, sắp có cơm ăn rồi. Dì Hồng làm rất nhiều món ăn anh thích!”
Không biết vì sao đối mặt với vẻ tươi cười của cô, tâm tình vừa mới nổi dậy trong nháy mắt biến mất tăm. Lâm An Thâm gãi gãi đầu: “Giản Lộ, đi theo anh một chút.”
Giản Lộ rất nghe lời, theo anh ra khỏi phòng bếp.
Đi trở lại phòng ngủ, nhìn dáng vẻ cô cười dịu dàng, lời Lâm An Thâm vốn nên nói nay lại không nói ra được, ngược
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-lam-an-tham/424063/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.