Cố hương (tam)
Về sau, lúc thu sắp qua đi, Trương đại hộ trong thôn đón dâu, A Phù bị kêu đi giúp.
Phù Lam giặt xong quần áo dính nước tiểu của Chó Con, đi nhặt phân trâu ở bờ ruộng, đây là công việc mỗi ngày của y.
Phân trâu khô có thể nhóm lửa, nhặt đủ thì y không cần phải đốn củi.
Trưa nào Phù Lam cũng dắt Chó Con, mang theo mèo đen đi nhặt phân trâu.
Dưới ánh mặt trời, hai tiểu hài tử một lớn một nhỏ cùng với con mèo đen, như đi ra từ chốn thâm sơn cùng cốc, vẫn luôn đi về phía cuối bờ ruộng.
“Này, tiểu ngốc tử!” Có người kêu Phù Lam, Phù Lam xoay đầu lại, là Điền gia hán kêu y.
Nông dân ở đây có người gọi y là con trai cả Mạnh gia, có người kêu ngốc tử, bởi vì y luôn im im không lên tiếng, giống một tên đần không biết nói.
“Mẹ nuôi ngươi gả chồng, không cần các ngươi nữa.” Điền gia hán cười nói.
Hắn nói xong, các nam nữ khác cũng vây lại trêu ghẹo, “Đúng rồi nha, tiểu ngốc tử, ngươi với đệ đệ ngươi làm sao bây giờ? Tới nhà ta, làm con trai ta được không?”
Phù Lam nghi hoặc hỏi: “Gả chồng?
“Ừ đúng thế, hôm nay mẹ nuôi ngươi đi chạy việc cho Trương đại hộ phải không?” Một nữ nhân mặt đen thui che miệng cười.
“Trương đại hộ muốn cưới nàng làm thiếp.
Hài tử đáng thương, Chó Con thì thôi, dù sao cũng là thân sinh, chắc là sẽ mang theo hưởng phúc, nhưng ngươi thì làm sao bây giờ?”
Có người cười to, “Đơn giản, ngươi xem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-ma/1090322/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.