Trần đại phu dùng tay áo lau nước mắt: “Tạ đồng tri và đại nhân vốn có thâm thù cũ oán, ngài ấy ôm hận trong lòng, không chỉ sai khiến thảo dân vu cáo hãm hại đại nhân, mà ngay cả lời đồn đại về việc đại nhân mắc ôn dịch cũng là do Tạ đồng tri tung ra, mục đích chính là ép đại nhân thoái vị, để ngài ấy nhân cơ hội chiếm quyền!”
Ông ta quay sang Tạ Ngọc rồi liên tục dập đầu: “Tạ đồng tri, thảo dân thân là đại phu, không thể vì ngài mà vứt bỏ lương tâm đứng ra làm chứng giả hãm hại người trung lương được, thảo dân nguyện lấy mạng đền tội, chỉ mong ngài buông tha cho một nhà già trẻ của thảo dân!”
Ông ta vừa dứt lời thì định đập đầu xuống đất, may mà có mấy tên sai dịch xông lên kịp thời, giữ chặt lấy ông ta.
Màn diễn này của ông ta quả thật vô cùng trọn vẹn, trực tiếp đổ hết toàn bộ tội danh vu cáo hãm hại lên đầu Tạ Ngọc, trong công đường, sắc mặt của mọi người biến đổi, ánh mắt liên tục đảo qua đảo lại giữa Tạ Ngọc và Hồ thứ sử.
Trong lòng Hồ Thành Văn vô cùng đắc ý.
Những ngày gần đây, lời đồn đã lan ra khắp nơi, uy tín của ông ta ngày một suy giảm, thậm chí ngay cả thuộc hạ thân cận cũng không còn nghe lời ông ta nữa, trái lại giữa lúc ôn dịch nguy cấp thì Tạ Ngọc lại như mặt trời ban trưa, không chỉ giành được lòng dân, mà trong hàng ngũ quan lại cũng được khen ngợi hắn hết lời. Hắn nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-ngoc-lang-that-boi-tuu/2746795/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.