Địa vị Hồ Thành Văn vốn đang lung lay, giờ đây vì mọi chuyện bại lộ mà hoàn toàn sụp đổ. Ông ta không chỉ bị cách chức mà còn bị lôi ra những vụ án tham nhũng, lập bè phái từ trước, rồi bị áp giải về Trường An để chờ xét xử. Vị trí Thứ sử Kế Châu lập tức bỏ trống. Dù chỉ là một tỉnh biên giới, Kế Châu lại là trung tâm giao thương sầm uất, dân cư sinh sống đông đúc, khiến chức quan này trở thành miếng mồi béo bở mà nhiều người thèm khát.
Trong khi việc bổ nhiệm Thứ sử Kế Châu còn chưa ngã ngũ, chiếu chỉ thăng chức của Tạ Ngọc đã được ban xuống trước – từ tòng tứ phẩm quận thủ, hắn đã thăng liền hai cấp.
Thẩm Xuân đếm trên đầu ngón tay: "Ba với bốn còn kém một bậc." Nàng nhớ Tạ Ngọc trước đó là chính tam phẩm, vừa mừng vừa lo: "Chàng có phải sắp được thăng lại làm Kinh Triệu Phủ Doãn rồi không?" Nàng cảm thấy có chút áy náy về việc Tạ Ngọc bị giáng chức nên luôn mong mỏi chàng có thể sớm trở lại vị trí cũ.
Nghe lời nàng nói, Tạ Ngọc biết ngay nàng là người ngoài ngành. Hắn đưa tay xoa nhẹ mũi nàng, cười trêu nói: "Nàng nghĩ gì thế?"
Trước đây, Tạ Ngọc từng nghĩ thê tử chỉ cần an phận ở nhà, lo việc bếp núc là đủ, tránh việc biết quá nhiều mà sinh thị phi. Hắn cũng rất ít khi bàn chuyện chính sự với Thẩm Xuân, đến nỗi hai người đã cưới nhau hơn nửa năm mà nàng vẫn chưa hiểu rõ về các chức quan cơ bản.
Hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-ngoc-lang-that-boi-tuu/2746796/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.