6
Khoảnh khắc đó tôi không kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng nhảy khỏi sofa, túm chặt lấy chiếc túi, hét lớn: "Ăn trộm! Ăn trộm!".
Khóa cửa đã bị mở.
Nhưng tôi vẫn giữ chặt túi không chịu buông tay, tên trộm tức giận rút dao găm ra rạch một đường trên cánh tay tôi.
Đau quá!
Máu tươi nhanh chóng ứa ra.
Nhưng tôi vẫn không buông tay.
Tên trộm tức tối, định đâm tôi.
May mắn thay, lúc đó cửa phòng ngủ chính mở ra, bác cả gầm lên chạy ra: "Mày dám làm cháu gái tao bị thương, tao giết mày!".
Tên trộm buông túi, vội vàng bỏ chạy.
Bác cả và anh Giai Võ hét lớn đuổi theo, còn anh Giai Niên thì kéo tôi đang run rẩy, giật chiếc khăn trải bàn ấn vào vết thương của tôi, rồi lại đi lục tủ bên bàn ăn tìm hộp thuốc.
Bác gái cũng vội vàng chạy ra.
Bà thấy cánh tay tôi đầy máu, giận dữ nói: "Đầu mày bị úng nước rồi hả? Hắn có dao trong tay, mày còn dám chống cự?".
"Mày chán sống rồi, muốn chết sớm phải không?".
Lúc đó tôi không biết sợ, nhưng giờ đây tôi lại không kìm được run rẩy.
Tôi đưa chiếc túi đang ôm trong lòng cho bác gái, cố nặn ra một nụ cười lấy lòng: "Bác ơi, bác xem nhanh xem, tiền lương có còn đủ không ạ?".
Bác gái sững người.
Bà kéo khóa túi ra liếc nhìn: "Tiền vẫn còn đủ."
Cả người tôi mềm nhũn ra: "Vậy thì tốt rồi."
Tiền lương bị nợ lâu như vậy, giờ mới nhận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ganh-nang-tinh-thuong-night-s-seventh-dream/2793949/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.