11
Tôi nhìn vào mắt mẹ, nói: "Mẹ ơi, con có tên rồi."
Tôi tên là Hồ Niên Ân.
Tôi không muốn giống như những cô gái thứ hai khác trong làng, đều bị gọi chung là em hai.
Những vị khách đến dự tiệc đa số đều biết tôi.
Họ cũng gọi tôi là em hai.
Em hai, cháu lớn lên nhiều rồi.
Em hai, cháu trắng trẻo ra nhiều rồi.
Em hai, bác gái nuôi cháu trắng trẻo mập mạp quá.
Tôi nghiêm túc giải thích với từng người: "Bác cả đã đặt tên cho cháu rồi, bây giờ cháu tên là Hồ Niên Ân."
Các ông cụ ngậm tẩu thuốc cười khẩy: "Cái tên này khó đọc quá, ai mà nhớ được."
Lễ đầy tháng của em trai tôi là một sự kiện lớn, cả làng đều đến.
Nhà tôi bận rộn không ngơi tay, bác cả và bác gái cũng giúp tiếp khách.
Tôi đang đứng hóng mát dưới mái hiên, bố tôi đi qua túm lấy tai tôi: "Đồ lười biếng, cả nhà đang bận rộn, chỉ có mày trốn việc ở đây."
"Còn không mau vào bếp giúp chị mày nhóm lửa."
Tôi giằng tay ra khỏi tay ông, cãi lại: "Bác gái bảo con về đây là làm khách, không cần phải làm việc."
"Con không đi!"
Nói rồi tôi chạy ra ngoài, bỏ lại sau lưng những lời chửi rủa của bố.
Tôi chạy một mạch lên đồi chè, lang thang trong bụi chè rất lâu, nghe tiếng pháo nổ, đoán chừng khách khứa đã vào bàn, thức ăn cũng đã dọn gần xong, tôi mới dám quay về.
Từ xa tôi đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ganh-nang-tinh-thuong-night-s-seventh-dream/2793951/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.