21
"Anh cả đi học, con theo mẹ mở quán mạt chược, chẳng phải cũng kiếm được nhiều tiền sao?".
Mẹ tôi sững người, vành mắt từ từ đỏ lên, không biết nên khóc hay nên cười: "Quán mạt chược...".
"Tao ngày đêm kiếm tiền chỉ mong cho mày có thể đi xa hơn, kết quả mày lại muốn theo tao mở quán mạt chược?".
Bà ném chiếc móc áo xuống, thất thần đi vào phòng.
Qua cánh cửa, chúng tôi nghe thấy tiếng khóc đau khổ của bà.
Anh hai dựa vào cửa, khẽ nói: "Mẹ, con thật sự không phải là người có khả năng học tập, cứ nhìn sách là con lại thấy đau đầu."
"Mẹ đừng giận con nữa."
Đêm đó tôi không ngủ ngon.
Nửa đêm thức dậy đi vệ sinh, tôi thấy phòng bố mẹ vẫn sáng đèn.
Bố nói: "Tiền cho con cái ăn học, chúng ta cũng tiết kiệm được kha khá rồi, hay là đóng cửa quán mạt chược đi em."
"Anh xem những người ngày ngày chìm đắm trong quán mạt chược, có mấy gia đình hòa thuận hạnh phúc? Con cái của họ, từ nhỏ đã không được bố mẹ chăm sóc, lại có mấy đứa nên người?".
Mẹ tôi khẽ nói: "Để em nghĩ lại đã."
Quán mạt chược của mẹ tôi nằm ở phía đông thành phố, và chỉ sau vụ việc của anh hai không đầy hai ngày, một chuyện kinh hoàng đã xảy ra ở quán mạt chược phía tây thành phố.
Một khách hàng nghiện mạt chược có con nhỏ rất hay quấy khóc.
Lúc đó việc quản lý thuốc men chưa nghiêm ngặt, bà ta đã mua một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ganh-nang-tinh-thuong-night-s-seventh-dream/2793955/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.