Ngày tháng trôi quá đếm không kịp, trong lúc mọi người bận rộn, nhoáng một cái đã tới ngày 30, khắp Tống phủ dán câu đối xuân, đốt pháo trúc, làm sủi cảo, đạp may (*),tạm biệt điều cũ nghênh đón điều mới, chào đón Tết đến.
(*) đạp may: nguyên văn là 踩岁, tục lệ đón Tết của Trung Quốc, sau khi nhận được tiền lì xì do người nhà đưa cho, người lớn và trẻ con ra ngoài dẫm rơm vừng. Trải đầy rơm vừng trong sân, bọn trẻ con giẫm lên trên, phát ra tiếng tanh tách, ngụ ý may mắn, bình an tốt đẹp. (Theo Baidu) Hôm đó phòng bếp thật sự bận đến sắp điên rồi, chỉ làm sủi cảo thôi đã khiến người ta run tay hoa mắt. Dù sao sủi cảo không chỉ cung cấp cho cả phủ, mà còn đem tặng cho thân thích bên ngoài nữa. Hạ nhân trong phủ Tổng đốc, nhân viên trực ban làm việc trong Nha môn và các thiện đường trong thành Tô Châu. Tuy lượng tặng thưởng cho mỗi nơi không nhiều, nhưng cũng bày tỏ được chút tâm ý, cơ mà khổ nỗi là số người được thưởng cũng nhiều quá đi mất. Tô Khuynh chỉ cảm thấy cục bột to nằm trên tấm thớt kia rất giống một ngọn núi tuyết trắng xoá, ngọn núi này chưa kịp tan hết thì lại có một ngọn khác lại rục rịch xuất hiện! Từ giờ Tý (23h-1h) ngày 29 đến giờ Tý ngày 30 Tất Niên, nàng gần như chỉ bận rộn làm việc này suốt mười hai canh giờ, làm túi sủi cảo nhiều đến mức thực sự khiến nàng bắt đầu hoài nghi nhân sinh. Ngày 30 Tết trong phủ tràn ngập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-phai-nam-son-khanh-an/2229568/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.