"Tôi chỉ muốn cậu đánh dấu tôi tạm thời thôi, hiểu chưa?" Quý Tiêu điên tiết nói.
Ngu Dật Hàm: "......"
Anh cúi đầu. “Tại sao cậu không nói hết câu? Cậu có biết là câu nói của cậu đối với Alpha có sức hấp dẫn lớn đến mức nào không? Cũng có thể nói là... làm người ta dễ hiểu lầm?"
"Cậu lao vào như con chó điên mà không để tôi nói hết, tôi có cơ hội nói sao?" Quý Tiêu đáp lại.
Ngu Dật Hàm cảm thấy câu nói của hắn không có sức thuyết phục. "Tôi cũng không chặn miệng cậu mà."
"Lúc đó, tôi..." Quý Tiêu nghẹn lời, khuôn mặt đỏ bừng như muốn chảy máu.
Ngu Dật Hàm là tên ngốc, khốn kiếp!
Lúc đó, hắn thở hổn hển như bị hen suyễn, làm sao còn có thể nói rõ ràng cái gì.
Những nỗ lực chống cự và giãy giụa vô lực của hắn lại bị đối phương hiểu lầm là xấu hổ hay tán tỉnh, khiến anh càng thêm hứng thú.
Mà chính hắn cũng nhanh chóng bị cuốn vào.
Quý Tiêu chuyển đề tài. “Vậy thì dù tôi không nói, cậu không nghĩ ra sao?"
Ngu Dật Hàm hơi chớp mắt, đúng là anh đã có thể nghĩ ra chuyện này, nhưng bình thường luôn giữ được sự bình tĩnh và lý trí, lúc đó lại như mất hết lý trí vậy.
-
"Tôi là một Alpha bình thường." Ngu Dật Hàm nói đến đây, ngừng lại một chút, nhìn Quý Tiêu. “Còn cậu, là một Omega có pheromone cực kỳ phù hợp với tôi."
Trước đây, anh chưa bao giờ nghĩ rằng Omega có độ xứng đôi cao với mình lại là kiểu như thế này.
Anh từng nghĩ người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-a-mang-thai-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/1873593/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.