Thân thể bên trong bắt đầu nóng lên, một cỗ nhiệt kéo tới như sóng đánh úp cô....
Tô Cẩn Nhi ngồi ở trên ghế sa lon, đôi tay nắm thật chặt tay vịn, không để cho mình trước mặt bọn hắn biểu hiện ra, nhưng càng như vậy, trong cơ thể cô càng nóng hơn......
“Cho tôi thuốc giải!” Tô Cẩn Nhi nhìn Hách Tôn nói.
Anh tại sao có thể đối với cô như vậy?!
Hách Tôn đứng ở một bên, nhìn Tô Cẩn Nhi,bộ dạng giống như việc không liên quan đến mình.
“Chỉ cần cô đồng ý, tôi liền cho cô thuốc giải!” Hách Tôn nhìn cô sâu kín nói.
“Anh ——” Tô Cẩn Nhi nhìn Hách Tôn, cặp mắt kia tràn đầy phẫn uất.
Nhưng trong cơ thể hết sức nóng, loại nhiệt này, như muốn nuốt chửng cô......
Mặc dù cô rất không muốn xấu mặt trước Hách Tôn, nhưng bây giờ, tay của cô không khỏi lôi kéo quần áo của mình......
“Tôi tuyệt đối sẽ không nói cho các người biết!” Tô Cẩn Nhi nhìn bọn họ nói.
Mặc dù trong cơ thể nóng ran, hành hạ cô muốn chết, nhưng cô vẫn không nói!
Nhìn Hách Tôn, ánh mắt tràn đầy oán hận!
Không ngờ, anh thế nhưng dùng cái biện pháp này để cho cô mở miệng!
Hách Tôn đứng ở một bên, lạnh lùng giống như thân thể, đôi mắt màu nâu sẫm dừng lại ở trên người của Tô Cẩn Nhi, “Cô không cần nói, sẽ có người hầu hạ tốt cho cô!!”
Nghe thấy vậy, Tô Cẩn Nhi sững sờ, ánh mắt lập tức trừng to.
“Anh có ý gì?”
Khóe miệng Hách Tôn lạnh lùng nâng lên, “Như vậy sẽ có người hầu hạ tốt cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-dinh-cuc-pham-cha-cuong-han-con-trai-thien-tai-me-phuc-hac/2263854/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.