Editor: Noãn
Beta_er: Chan
Nhẹ nhàng mở album ảnh ra, tấm hình cô gái với nụ cười rực rỡ ngọt ngào, đôi mắt cười cong hình trăng khuyết xinh đẹp, mi cong như vẽ, rạng rỡ lung linh dưới ánh mặt trời.
Bạch Mạc Ly hơi nhíu mày, hắn làm sao cũng thấy khó có thể tin người này là Bạch Tuyết? Trong trí nhớ của hắn, người phụ nữ tâm cơ tính toán kia luôn ăn mặc xinh đẹp quý phái, cũng chưa từng có nụ cười đơn thuần như vậy.
Hơn nữa theo lời viện trưởng cô nhi viện, trước khi Bạch Tuyết lập gia đình có gửi một đứa con ở đó 1 năm, sau đó mới đón đi, cụ thể ngày nào viện trưởng đã quên mất, dù sao cũng đã qua nhiều năm như vậy. Nhưng làm Bạch Mạc Ly cảm thấy kỳ quái là nếu như Bạch Tuyết có một đứa con trước khi gả cho cha nuôi thì đứa trẻ kia đâu? Bên người Bạch Tuyết chỉ có mỗi Bạch Tố Tình...
Chuyện này không liên quan gì tới Bạch Mạc Ly, nhưng không biết tại sao, hắn lại cảm thấy có chuyện gì đó ám muội đã xảy ra trong âm thầm, hắn tò mò muốn vén lên tấm màn kia, xem một chút có âm mưu động trời nào giấu ở phía sau, hay là một chuyện cực kỳ bí mật.
Màn đêm lặng lẽ buông xuống.
Mộc Như Lam lên taxi, xe ô tô đi tới khu Âu Khải Thần hẹn trước, sau đó dừng lại ở ven đường, xe của Âu Khải Thần đang chờ ở đó.
Mộc Như Lam đổi xe, có chút khó hiểu hỏi: "Khải Thần trực tiếp đến đón tớ từ bên kia không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-khau-vi-qua-nang/372902/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.