Thành phố Thanh Viễn vốn có giờ tự học buổi tối, nhưng năm nọ có học sinh về muộn rồi gặp chuyện không hay, sự việc ầm ĩ lớn, thành ra sau đó tất cả các trường trung học phổ thông trong thành phố đều hủy bỏ giờ tự học buổi tối bắt buộc. Tuy nhiên, ở THPT số 1, nếu sau khi tan học mà học sinh vẫn ở lại trường, vậy nhà trường sẽ không quản lý, chỉ đến 10 giờ đóng cửa thì trường mới yêu cầu mọi người ra về.
Chu Tấn hiếm khi rảnh rỗi mà quan sát. Cô nhận thấy học sinh lớp 10 ở lại trường rất ít, lớp 11 nhiều hơn xíu, còn lớp 12 thì lại cực kỳ nhiều.
Trong lớp họ, những người ở lại để làm bài tập vốn không nhiều, ngoài cô ra – người hoàn thành toàn bộ bài tập trước khi về nhà – thì những người khác thường chỉ làm nửa bài tập một môn nào đó trong giờ tự học, rồi muốn làm nốt nên mới ở lại thêm 15 phút hoặc nửa tiếng.
Quan Thiến Thiến bình thường không thuộc kiểu người này.
Cô bạn ghét nhất là làm bài tập. Sau hai tiết tự học, Quan Thiến Thiến có khi chỉ viết được một hai trang, song lại truyền được cả trăm mẩu giấy nhỏ.
Chu Tấn nhìn cô bạn hai lần, không hỏi thêm gì. Bài tập được giao ngày hôm qua cực kỳ nhiều, không làm nhanh thì không biết mấy giờ mới về nhà được.
“Chu Tấn, tớ muốn hỏi xíu… nhà ăn ở đâu nhỉ?” Giọng Quan Thiến Thiến yếu ớt vang lên bên tai trái cô.
Hình như cô bạn hơi sợ cô.
Chu Tấn vừa nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giai-phap-nua-voi-nhan-kinh-thoi-nhi/1549415/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.