Hai chữ "bắt gian" vừa thốt ra, mặt hồ sen bỗng chốc tĩnh lặng. Ngay cả tiếng gió thổi, tiếng nước khẽ lay động dường như cũng chững lại.
Doãn trang chủ hoàn toàn không ngờ lại nhận được câu trả lời này. Đáy mắt bà ta ánh lên tia kinh ngạc:
“Bắt... bắt gian?”
Dung Giới nhướng mắt, ánh nhìn sắc bén như lưỡi d.a.o lướt qua Doãn trang chủ, dừng lại trên người vị phu nhân trẻ tuổi đang trốn tránh bên cạnh bà ta.
Dù không phải là đối tượng bị nhìn chằm chằm, Doãn trang chủ vẫn cảm nhận được sự lạnh lẽo tỏa ra từ ánh mắt ấy. Giống như dưới lớp băng mỏng có một dòng nước ngầm cuồn cuộn chảy xiết, khiến người ta không rét mà run.
Dung Giới nhếch môi cười nhạt, chậm rãi cất tiếng:
“Nương tử.”
Giọng nói ôn nhu lưu luyến bao nhiêu, thì ngữ điệu lại lạnh lẽo bấy nhiêu.
Doãn trang chủ thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng bờ vai của phu nhân trẻ bên cạnh run lên bần bật, như thể sợ hãi đến cực điểm.
"Ngươi đúng là làm vi phu tốn không ít công sức để tìm đấy..."
Dung Giới từng bước tiến lên, trong mắt chỉ có nữ nhân trước mặt, hoàn toàn không để đám tay đ.ấ.m cầm đao xung quanh vào mắt.
Những tay đ.ấ.m ấy đưa mắt nhìn nhau, lại quay sang Doãn trang chủ dò xét. Thấy bà ta do dự, không lên tiếng, bọn họ cũng đành đứng ngây ra tại chỗ, trơ mắt nhìn Dung Giới ngang nhiên bước qua.
“Ta đã từng nói với ngươi rồi phải không… Nếu còn dám trốn, ta sẽ đánh gãy chân ngươi.”
Lời vừa dứt, hai vai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giai-thuong-xuan-y-tinh-moc-noan-duong/2744993/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.