Gió xuân dịu nhẹ, trời trong nắng ấm, vạn vật khoe sắc đón ngày mới.
Ánh mặt trời rực rỡ trải khắp Giá Phong huyện, chiếu sáng từng góc phố, từng mái nhà.
Ở phía đông giao, dưới chân núi sừng sững một khu trang viện cao tường, cổng lớn đóng chặt, hoàn toàn tách biệt với những căn nhà dân giản dị xung quanh. So với kiến trúc bình dân của huyện thành, nơi đây toát lên vẻ xa hoa khác biệt, chẳng khác nào biệt viện của danh môn vọng tộc.
Tiến lại gần, có thể thấy trên tấm bảng gỗ treo trước cổng, ba chữ lớn được khắc tinh xảo bằng kim tuyến - “Từ Ấu Trang.”
Bên trong trang viện, thủy tạ vắt ngang hồ nước, hành lang quanh co, chín khúc cầu đá nối liền các tiểu đình. Dưới mái hiên, én bay ra bay vào ríu rít, lũy trúc xanh thành từng khóm.
Ngoại trừ tiếng chim hót khe khẽ, cả khu trang viện tĩnh lặng đến lạ, thanh nhã mà u trầm.
Trong không gian vắng vẻ ấy, một bà v.ú dẫn theo một đôi nam nữ băng qua hành lang dài, chậm rãi tiến về chính đường.
Nam nhân dáng vẻ tuấn lãng, mặc y phục xa hoa, giữa hàng chân mày thấp thoáng vẻ ngạo nghễ, ngang tàng. Y mang theo phong thái tiêu d.a.o của kẻ quen sống trong cảnh giàu sang phú quý, nhưng ẩn trong nét phong lưu kia lại có chút gì đó không tự nhiên.
Nữ tử bên cạnh búi tóc cao, đầy đầu trâm vàng châu ngọc, trang phục diêm dúa rực rỡ. Từ xa nhìn lại, nàng chẳng khác nào một cây "rung tiền" biết đi, lấp lánh đến chói mắt.
Nàng phe phẩy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giai-thuong-xuan-y-tinh-moc-noan-duong/2744992/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.