Cửa lầu ngắm trăng của khách điếm bị đẩy ra.
Lăng Trường Phong vội vã bước vào, dáo dác nhìn quanh. Ngước mắt lên, y liền trông thấy Tô Diệu Y đang đứng trên nóc nhà, đón gió mà ngắm nhìn cảnh đêm.
Y giật mình, suýt nữa cất giọng gọi lớn, nhưng bỗng dưng sững lại. Khuôn mặt nàng lộ rõ nét rạng rỡ, ánh mắt mang theo ý cười, vẻ xuân phong đắc ý. Tựa như khói mù giữa trời giá rét cũng đã tan biến từ lúc nào.
“...”
Lời định thốt ra nghẹn lại nơi cổ họng.
Ánh mắt y vô thức chuyển sang người ngồi bên cạnh nàng - Dung Giới. Một câu chưa kịp nói ra bỗng hóa thành cái gai mắc lại trong lòng, không chỉ làm nghẹn giọng, mà còn đ.â.m vào tận tim gan, đau đớn đến khó chịu.
“Thiếu gia, tiểu nhị dưới lầu nói có người mượn thang, chắc là trèo lên nóc nhà…”
Chúc Tương khoan thai bước vào, đứng sau lưng Lăng Trường Phong, theo ánh mắt y nhìn lên, rồi cũng im bặt.
Lăng Trường Phong lặng lẽ dõi theo Tô Diệu Y. Trong mắt y có chút mất mát, cũng có khổ sở, nhưng nhiều nhất lại là hoang mang.
“Chúc thúc, tại sao cứ có Dung Giới ở bên, Tô Diệu Y lại vui vẻ như vậy?”
“...”
“Hồi ở Giá Phong huyện cũng thế. Khi Dung Giới chưa xuất hiện, nàng vẫn có thể thoải mái trò chuyện cùng ta, cùng những người khác. Nhưng từ khi có hắn, trong mắt nàng chỉ còn hắn, chỉ cười với hắn.”
Lăng Trường Phong có chút chán nản, giọng trầm xuống:
“Chúc thúc, có phải do ta không đủ tốt? Dù ta có làm gì,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giai-thuong-xuan-y-tinh-moc-noan-duong/2744999/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.