Sắc trời dần tối, bên ngoài miếu vẫn còn tiếng ồn ào, người qua lại tấp nập. Dù phần lớn người đến tế bái đã rời đi, vẫn còn không ít tiểu thương bày quán, dân chúng tranh thủ dạo qua miếu như một khu chợ đêm.
Năm nay, quầy sách của Tri Vi Đường trưng bày bản mới của Đạp Vân Kỳ Lược, khiến các sạp hàng khác trở nên lép vế, quang cảnh thoáng vẻ tiêu điều.
“Trường Phong!”
Sau khi sách mới đã bán hết, Lăng Trường Phong vừa sai người thu dọn sạp của Tri Vi Đường thì chợt nghe thấy một giọng quen thuộc phía sau.
Y quay đầu, đảo mắt nhìn quanh một lượt, cuối cùng cũng thấy Trọng Thiếu Huyên đang lén lút đứng trong góc tối.
“...”
Lăng Trường Phong phất tay đuổi những người xung quanh đi, bước tới chỗ Trọng Thiếu Huyên, thấp giọng nói:
“Ngươi bình tĩnh một chút, đừng để người ta tưởng ngươi là trộm rồi bắt lại.”
Trọng Thiếu Huyên lập tức đứng thẳng người, nghiêm túc hỏi:
“Chuyện lần trước ta nói với ngươi, ngươi suy nghĩ thế nào rồi?”
Lăng Trường Phong gãi mũi, đáp lấp lửng:
“Chờ một chút nữa đi, vẫn chưa phải lúc.”
Trọng Thiếu Huyên lẩm bẩm:
“Đã đợi cả tháng rồi… Ngươi còn chờ gì nữa? Chờ vị Tô lão bản kia của ngươi sao? Ta nói trước, nếu còn chần chừ, ta sẽ tự hành động. Giữa Tô Diệu Y và ta, ngươi phải chọn một.”
“Được rồi, được rồi…”
Lăng Trường Phong đau đầu, vội cắt ngang:
“Đừng nói mấy chuyện linh tinh nữa, mau vào miếu tế bái Trọng tướng quân trước đã.”
Nhân lúc không ai để ý, hai người len lén tiến vào trong.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giai-thuong-xuan-y-tinh-moc-noan-duong/2745007/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.