Thời gian từng chút trôi qua, Thẩm Thiên Lăng cực kì nóng ruột chờ ngoài động, còn định mặc kệ hàn độc mà vào xem rốt cuộc thế nào.
Cục Bông tự chơi một mình thì thấy hơi chán, vì vậy lắc lư chạy tới, xoè cánh muốn được gãi.
Thế nhưng Thẩm tiểu thụ rõ ràng không có tâm trạng chơi với nó, thậm chí không thèm nhìn nó một cái.
“Chíp!”. Cục Bông ngẩng đầu ra sức kêu.
“Đừng ồn!”. Thẩm Thiên Lăng nắm mỏ nó lại.
Ánh mắt Cục Bông lập tức đau thương, nhỏ giọng kêu chíp chíp biểu thị sự bất mãn, đồng thời chờ mong được chơi trò tung lên cao.
Một khắc sau, Thẩm Thiên Lăng quả thật đứng dậy.
“Chíp!”. Cục Bông lập tức lên tinh thần, xoè cánh chuẩn bị được tung lên trời!
Thế nhưng Thẩm Thiên Lăng trực tiếp lướt qua người nó, cơ bản không phải chơi tung hứng!
Cục Bông cảm giác mình bị lừa đảo!
Người mình lo lắng nhiều ngày rốt cuộc tỉnh dậy, Thẩm Thiên Lăng chạy thẳng đến trước mặt Tần Thiếu Vũ, không biết nên nói cái gì.
Nhưng Thẩm Thiên Lăng cũng không cần phải nói gì, vì một khắc sau Tần Thiếu Vũ đã vươn tay ôm hắn vào lòng.
“Ngươi cuối cùng cũng tỉnh”. Giọng Thẩm Thiên Lăng hơi khàn khàn.
“Ừ”. Tần Thiếu Vũ siết chặt tay. “Không sao rồi”
“Chíp!”. Cục Bông cũng phành phạch chạy tới, sung sướng nhảy lên vai Tần Thiếu Vũ.
Đúng là một nhà ba người!
“Tốt quá”. Thẩm Hàm ở một bên cười tít mắt.
“Lần này cũng nhờ có ngươi”. Diệp Cẩn bóp bóp mặt hắn. “Có muốn gì không? Xem như là thưởng cho ngươi”
Thẩm Hàm suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-bien-dia-thi-ki-ba/60496/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.