Tà dương như máu, nhiễm đỏ đám mây trên cao, ánh đỏ bao trùm vạn vật trên mặt đất, cánh hoa hải dưới mặt trời chiều gia tăng thêm vài phần quyến rũ, vài phần xinh đẹp.
Một thân ảnh bạch sắc đứng ở chỗ cao, ngắm nhìn phương xa, gió núi thổi qua, bạch y phiêu phiêu, khinh vũ phi dương, giống tiên tử hạ phàm, khuôn mặt trắng noãn được bịt kín một tầng hồng sa, phá lệ kiều mị.
Thiếu niên phía sau mặc dù quần áo tả tơi nhưng khí tức vẫn hiên ngang như trước. Từ chỗ này nhìn tới, đàn sơn liên miên phập phồng, sơn vụ lượn lờ, dường như tiên cảnh, phía trước biển rừng rộng mở, bầu không khí hùng tráng tang thương, nhất là khi hùng ưng lao ra biển rừng, thẳng lên đám mây, tiếng kêu vang vọng khắp nơi, mùi thơm nhàn nhạt theo gió phiêu khắp mọi nơi, khiến người như si như say.
Phong cảnh như bức tranh, bạch y đứng đó tô điểm thêm phần rực rỡ, hai mắt thiếu niên nhu tình như nước, không biết đang say phong cảnh hay say người...
Thiếu niên tiến tới trước hai bước, ôm eo nhỏ bạch y, nói nhỏ bên tai: "Sương nhi, nhắm mắt lại, dang hai tay."
Người trong lòng nghe lời nhắm hai mắt, chậm rãi nâng hai tay ôm mỹ cảnh trước mắt. Gió đêm nhè nhẹ, mùi hoa thanh u, Lãnh Vô Sương cảm thấy bản thân đang bay trong không trung, trôi theo gió, ngao du khắp chân trời.
Đột nhiên hai tay bên hông dần buộc chặt, tiếng hít thở ồ ồ của người phía sau truyền vào tai, khiến vành tai bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-kiep-huyen-phong-vu/2929109/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.