Thái giám cứ ngỡ mình gặp ma, ông ta nhìn về phía căn phòng, rồi lại nhìn cô gái trước mặt với vẻ khó tin.
Da trắng như tuyết, đẹp như tiên nữ, dung mạo giống hệt Phạm tướng quân, chỉ là đang mặc nữ trang, xinh đẹp tuyệt trần.
Phạm Tư Thuần thầm kêu không ổn, nàng nhìn Phạm lão tướng quân, Phạm lão tướng quân ra hiệu cho nàng đi trước, rồi chặn thái giám đang định đuổi theo lại.
"Tô công công chớ cười, con gái lão thần từ nhỏ đã nghịch ngợm, nó không biết Hoàng thượng giá lâm, kinh động thánh giá. Là lỗi của lão thần. Mong Tô công công đừng trách tội." Phạm lão tướng quân nói.
Thái giám chỉ vào Phạm Tư Thuần đang rời đi hỏi: "Sao lại giống nhau như vậy, đây, đây..."
"Thật không giấu gì, lão thần có một trai một gái, chúng là long phượng thai, nhưng lúc sinh ra con gái thân thể yếu ớt, nên luôn được nuôi dưỡng ở quê nhà, nuôi riết rồi tính tình cũng trở nên hoang dã."
"Long phượng thai sao? Ta đã nói mà, lúc đầu vừa nhìn thấy ta còn tưởng là Phạm tướng quân." Thái giám cười nói đùa, "Nhưng Phạm tướng quân sao lại là nữ nhi được. Đó chẳng phải là tội khi quân sao."
Phạm lão tướng quân trong lòng lạnh toát, nhưng chỉ có thể cười gượng gạo, phụ họa theo: "Tô công công nói đúng."
Bởi vì, bọn họ đúng là đã phạm tội khi quân, cũng không biết vừa rồi Thuần nhi đột nhiên chạy đến, Hoàng thượng có nhìn thấy hay không...
07
Động tĩnh bên ngoài không nhỏ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-son-mot-tay-nam-long-tram-mot-nu-nhi/257264/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.