Dù ngây thơ như Khương Duật Bạch, cậu cũng nhận ra ngay trong khoảnh khắc này một nguy hiểm chưa từng có.
Lục Cẩm Diên đang ngửi cậu, như thể coi cậu là một con mồi ngon lành. Mũi cao thẳng cọ qua cọ lại trên má cậu, hơi thở mang theo mùi rượu nồng nàn không ngừng phát ra tín hiệu nguy hiểm.
Khương Duật Bạch cố gắng nâng nửa người lên, nhưng thân hình đè lên cậu quá nặng, quá trầm. Sức lực của cậu đối với Lục Cẩm Diên chẳng khác gì kiến lay cây.
Ngược lại, sự giãy giụa của cậu khiến hơi thở phả sau tai càng dồn dập hơn, năm ngón tay siết chặt cổ tay cậu cũng mất kiểm soát mà bóp mạnh.
“Lục Cẩm Diên, cậu…” Ngay giây tiếp theo, đôi môi nóng bỏng chặn đứng giọng nói và hơi thở của cậu, ép tất cả trở lại.
Đầu óc Khương Duật Bạch trống rỗng, như một con búp bê bị nhấn nút tạm dừng, đột nhiên ngừng mọi vùng vẫy.
Nụ hôn của Lục Cẩm Diên cuồng nhiệt, tham lam, thô bạo và vội vã, không cho phép từ chối, dán chặt lên môi cậu, khiến linh hồn cậu run rẩy.
Vài giây sau, đối phương không còn thỏa mãn với việc môi chạm môi đơn thuần. Lưỡi anh vụng về nhưng hung hãn thò ra, lặp lại l**m láp đôi môi mềm mại, cố ý cạy mở khe môi để xâm nhập sâu hơn.
Rõ ràng chưa thấm men rượu, nhưng Khương Duật Bạch như bị hơi thở mang mùi rượu của anh làm say, mơ màng thuận theo lực đạo của anh, ngoan ngoãn hé môi.
Lục Cẩm Diên đột nhiên siết chặt tay cậu. Giây trước khi lưỡi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-thao-cung-phong-khong-dung-lam/2914260/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.