7.
Giang Bạc Tự ăn bánh đậu đỏ của tôi rồi!
Tôi biết ngay cậu ta chỉ ngoài lạnh trong nóng thôi!
Nghỉ giữa giờ, tôi ngồi ở hàng ghế cuối, nhìn Giang Bạc Tự ở xa một bên gặm bánh đậu đỏ, một bên giải đề toán.
Làm tôi kích động đến mức nhiệt huyết tuôn trào.
Nhân lúc bạn cùng bàn của cậu ta đi tản bộ, tôi tranh thủ thời gian vọt tới.
“Bạn học Giang!”
Cậu ta sững sờ nhìn về phía tôi: “Còn chuyện gì à?”
“Không có chuyện gì hết, bánh đậu đỏ ăn ngon chứ?”
“Ừm.”
“Vậy mai tôi lại mang cho cậu nhé?”
Cậu ta không muốn tiếp tục để ý đến tôi lắm.
Nhưng vẫn nhịn xuống, từ chối: “Không cần, cậu tiết kiệm thời gian đấy để đọc sách nhiều hơn đi.”
“Được được, vậy tôi mang cho cậu cái khác.”
“Thật sự không cần phiền đến cậu đâu.”
“Không phiền không phiền! Chúng ta là bạn tốt mà, đừng nói mấy lời kiểu đó chứ!”
Giang Bạc Tự nắm chặt bút, thở dài.
Chắc là hối hận tại sao lại ăn bánh đậu đỏ tôi đưa, nhịn một chút rồi nói với tôi: “Nếu cậu rảnh thì quay lại chỗ ngồi chợp mắt chút đi.”
“Tôi không buồn ngủ, tôi cố ý đến tìm cậu mà!”
“Vì để hỏi tôi bánh đậu đỏ ăn ngon không?”
“Cũng không hoàn toàn là thế.”
Tôi vươn tay ở dưới bàn, ánh mắt mong đợi: “Nắm tay chút được không?”
“Tại sao?”
“Chiều nay là thi tuần rồi, nếu không nắm tay sẽ không kịp nữa mất…”
Giang Bạc Tự:???
8.
Thành tích thi tuần đã công bố, tôi thi được 520 điểm.
Tôi nắm chặt bài thi mà lệ nóng doanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-thao-lanh-lung-vi-toi-ma-ghen-roi/1881139/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.