Bên ngoài mưa rất lớn, phút chốc bầu trời đã phủ đầy hơi mước mờ mịt.
Trong cơn mưa dông, bọn họ từ trường học chạy đến trạm tàu điện ngầm, rồi lại đến căn phòng thuê nhỏ hẹp mười mấy mét vuông mà hai người đang yên vị này, mọi thứ đều quá mức hoang đường, cứ như một giấc mộng, một giây trước còn thấy sắp cận kề cái chết, một giây sau đã được kéo về hiện thực.
Sau khi Chu Liệu nghe thấy câu trả lời của Tần Trạm, cậu không nghĩ tới ý tứ đằng sau những lời đó nữa, ngoài việc trút hết nỗi lòng một cách nguyên thủy nhất theo bản năng, cậu chẳng muốn làm gì nữa.
Cậu túm chặt lấy cằm dưới của Tần Trạm, dán môi lên môi hắn, khác với sự bị động trong quá khứ, lần này đều là cậu làm chủ, mới đầu phản ứng của Tần Trạm không hề nhiệt tình, đa số thời gian đều không thấy Tần Trạm động tình, cho đến khi cậu cắn vào môi dưới của hắn, nghe thấy đối phương khẽ rên lên một tiếng, người con trai đó mới bắt đầu đáp lại.
Tần Trạm túm lấy tóc cậu, kéo đến nỗi đau cả da đầu, nhưng Chu Liệu không màng đến chút đau đớn ấy.
So với nụ hôn triền miên của người bình thường, bọn họ càng giống như đang tranh đoạt chủ quyền hơn, cả hai đều như muốn nuốt đối phương vào trong bụng, điên cuồng phóng thích cảm xúc yêu hận lạ kỳ đan xen đã tích tụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gieo-gio-gat-bao-khon-tai/2169508/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.