Tiếng nhai nuốt nghe rất rõ trong điện thoại.
An Ngung ăn từng miếng bánh kem đang cầm trên tay. Bánh ngọt bông mềm hoàn toàn không cần phải nhai, cứ thế trôi tuột xuống cổ họng cùng lớp kem tươi bao phủ bên ngoài.
Tần Tri Luật nói: “Tưởng Kiêu nói thể lực của cậu cải thiện rất nhanh.”
An Ngung nghẹn bánh trong miệng.
Tưởng Kiêu là huấn luyện viên thể lực của cậu. Tần Tri Luật chọn người mà chẳng hề báo trước với cậu một tiếng.
Bước vào phòng tập, An Ngung vốn chỉ định tập tành qua loa cho xong chuyện suýt chút nữa hộc máu.
Nhớ lại đủ thứ chuyện đã xảy ra trong mấy ngày nay, An Ngung nghiêm túc nói: “Y là một tên biến thái.”
Hiện tại, rốt cuộc cậu đã hiểu thế nào là một kẻ điên cuồng phấn đấu. Huấn luyện viên siêu cấp biến dị này hoàn toàn không nhận thức được rằng cậu chỉ là một con người yếu ớt mà ngày nào cũng phải sống chết ép cậu nâng tạ. Càng khủng bổ hơn là cứ mỗi khi cậu sắp bị tạ đè chết, Tưởng Kiêu lại ghé vào bên tai cậu thì thầm: “Khi cơ bắp gồ lên trên tứ chi mảnh khảnh của ngài thật sự khiến người ta phải tán thưởng.”
An Ngung bị sự biến thái của y làm cho không biết phải nói sao. Cậu chỉ đành chịu đựng cơn đau như cơ bắp sắp nứt toác ra, giữ nguyên nét mặt tiếp tục luyện tập.
Không ngờ ánh mắt Tưởng Kiêu lại càng điên cuồng hơn, “Dáng vẻ mặt mày trắng bệch này của ngài khiến tôi nhớ đến ngày “Giáng Thế” hôm đó. Đó thật sự là cảnh tượng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-tuyet-doi-nguoi-ve-tieu-tieu/2762879/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.