Khi An Ngung về đến Tháp Nhọn, trời đã tối đen.
Trong lúc thang máy từ từ đi lên cao, những Người Giữ Trật Tự ở mỗi tầng đều khom người chào cậu qua lớp cửa kính. Cậu cúi đầu đọc những thông tin mới được cập nhật, về thành phố chính chưa đầy 24 giờ, Pat và Slade đã nhận thêm nhiệm vụ mới riêng và ra ngoài. Tín hiệu cho thấy Tưởng Kiêu không ở Tháp Nhọn nhưng cũng không phải đang đi làm nhiệm vụ, chỉ đơn thuần là không tìm thấy tung tích, rất kỳ lạ.
An Ngung ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng vẫn gửi tin nhắn cho Tưởng Kiêu.
– Sức mạnh tinh thần hồi phục chưa?
Còn chưa kịp cất thiết bị thông tin đi, Tưởng Kiêu đã trả lời.
– Đã bình ổn lại rồi, cảm tạ ngài quan tâm.
An Ngung tiện tay ấn vào ảnh đại diện của y, phát hiện y lại đổi chữ ký từ “Cảm tạ sự khoan dung của ngài” thành “Vạn nhận* vẫn leo”.
* Nhận (仞): Đơn vị đo độ dài thời nhà Chu. Đọc không hiểu. An Ngung văn hóa lùn, cũng không có tính tò mò. Đang định tắt thiết bị thông tin đi, Tưởng Kiêu lại gửi tới một tin nhắn dài dằng dặc. – Nghe nói chuyện ở bảo tàng hạt giống đã được giải quyết. Tuy tôi không có quyền hạn xem thông tin chi tiết nhưng chắc hẳn ngài đã vất vả rồi, vậy nên hãy nghỉ ngơi thật tốt nhé. Tôi đã đề nghị thôi làm huấn luyện viên thể lực của ngài với Tần Tri Luật theo ý của ngài ấy, nhưng vẫn hy vọng ngài sẽ tiếp tục kiên trì rèn luyện. Một sức khỏe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-tuyet-doi-nguoi-ve-tieu-tieu/2762911/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.