Tiếng kính vỡ chói tai dội vào đầu An Ngung.
Cậu mở choàng mắt, chóp mũi gần như đụng vào cửa kính. Chỉ cách đó vài milimet, vô số con mắt kép màu đỏ tươi đang nhìn chằm chằm cậu, tiếng đập cánh vù vù khiến sàn nhà cũng phải rung chuyển theo, rung chuyển là lòng bàn chân người đang đứng trên đó.
Những con mắt kép lùi về phía sau rồi vỡ tan tành khi lũ mối một lần nữa húc vào cửa sổ kính.
Tiếng khóc ré lên đầy hoảng sợ của đứa trẻ khiến An Ngung hoàn hồn, một cặp song sinh khoảng 5 – 6 tuổi đang ôm chặt lấy nhau, lùi vào tận góc tường.
Dường như chúng không nhìn thấy An Ngung.
Lại một đợt va đập nữa, tấm kính chắc chắn xuất hiện vết nứt, tiếng vù vù càng lớn hơn, hai đứa trẻ đau đớn ôm nhau.
Ngoài cửa sổ đông nghìn nghịt mối, không thấy được mặt trời, chỉ có từng điểm đỏ tươi lập lòe giữa màu đen kịt.
Là mắt của lũ mối.
Cả tòa nhà bị hàng vạn con mối bao vây, hết lớp này đến lớp khác liên tục tông vào, đừng nói là cửa kính, An Ngung thậm chí còn cảm thấy tòa nhà đang rung chuyển.
Cậu bé bất chợt đứng lên, run rẩy nói: “Kính nứt rồi! Chúng ta xuống hầm trú ẩn đi!”
“Anh ơi…” Đôi mắt cô bé đỏ hoe, “Đầu em đau quá.”
“Cố chịu một chút, anh dẫn em đến nơi an toàn!” Nói rồi, cậu kéo cô bé lảo đảo chạy ra ngoài.
An Ngung lập tức đi theo. Vừa ra khỏi cửa, mùi hôi thối và tanh tưởi khiến cậu suýt nôn. Hai đứa trẻ cùng bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-tuyet-doi-nguoi-ve-tieu-tieu/2762921/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.