Khi Tần Tri Luật nói “Thà giết nhầm”, nét ảm đạm biến mất khỏi đôi mắt, chỉ còn lại kiên định.
Hơi thở của hắn quanh quẩn bên tai An Ngung, An Ngung nhìn thẳng vào mắt hắn từ khoảng cách gần. Giờ khắc này, cậu chợt cảm thấy mình đang đi sâu vào nội tâm của trưởng quan. Cuộc đời Tần Tri Luật đầy rẫy những đau khổ, nếu không kiên định như thế, chắc chắn không thể bước tiếp được. Tất cả lạnh lùng, hờ hững, tín ngưỡng như mù quáng và thái độ tự hiến tế bản thân đều đã được định sẵn trong vận mệnh.
“Trưởng quan.” Cậu vô thức nắm chặt lấy bàn tay kia. Lúc này, găng tay đang đeo trên tay cậu, cậu vu.ốt ve từng ngón tay và lòng bàn tay Tần Tri Luật qua lớp da, “Ngài cũng không có gì đảm bảo được rằng trở thành trung tâm của phản ứng hỗn loạn sẽ có thể dẫn dắt nó đi theo hướng mình muốn đúng không?”
Trong bóng tối, nét mặt Tần Tri Luật như hiền hòa hơn, “Khi chỉ có một cơ hội duy nhất bày ra trước mắt, bất kể có chắc chắn hay không cũng phải thử. Bởi vì tôi không còn lựa chọn nào khác.” Nói xong, ánh mắt hắn dừng lại ở bàn tay An Ngung, thấp giọng tiếp tục: “Trả găng tay lại cho tôi đi, cậu đeo hơi rộng. Đến lúc về sẽ đặt làm cho cậu vài đôi.”
An Ngung lắc đầu, “Về rồi tôi trả lại ngài, ở đây lạnh lắm.”
Tần Tri Luật đưa tay vò rối mái tóc trắng của cậu, “Siêu dị thể ở khu 99 hiểu rõ nhược điểm của cậu. Điều này khiến cậu cảm thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-tuyet-doi-nguoi-ve-tieu-tieu/2762948/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.