Bạc Dật Châu siết nhẹ tay đang ôm eo cô, cổ họng trầm xuống hai tiếng, cằm tựa lên vai cô.
Hơi thở anh phả vào tai Hướng Án, khiến cô cảm thấy ngứa ngáy và khó chịu. Cô đẩy vai anh ra, hơi muốn nổi giận: “Đừng tựa vào em…”
Chưa kịp nói hết câu, cổ tay cô đã bị Bạc Dật Châu nắm lấy. Anh kéo hai cánh tay cô choàng quanh cổ mình, cánh tay mảnh khảnh của cô ôm lấy anh, đồng thời anh giữ eo cô để cô lặp lại động tác trước đó.
Chỉ trong thoáng chốc, mọi thứ đã thay đổi.
Hướng Án hít một hơi, cô nắm chặt áo ngủ của anh, lần này thực sự có chút tức giận, lẩm bẩm: “…Bạc Dật Châu.”
Ai bảo anh cử động chứ.
Bạc Dật Châu hiểu ý cô, tay phải đặt lên gáy cô, vuốt nhẹ an ủi, giọng khàn khàn dỗ dành: “Được rồi, anh biết.”
Ngón cái anh xoa nhẹ gáy cô, nụ hôn lại đặt xuống, như lời anh đã nói, cho cô thời gian thích nghi.
Nhưng một tay anh giữ hai tay cô khóa ra sau lưng, kéo cô lại gần mình, rồi cúi đầu hôn, một tư thế mang đầy sự kiểm soát mạnh mẽ.
Hướng Án ngửa đầu, môi hé mở thở ra, cảm giác từ mọi nơi trên cơ thể đều bất ngờ mãnh liệt, ánh mắt cô xuyên qua ánh sáng mờ nhạt nhìn lên trần nhà, hơi mất tiêu cự.
Bạc Dật Châu lại ngẩng đầu, hôn vào tai cô, tay đã buông cổ tay cô ra, anh giơ lên, búng nhẹ vành tai cô, giúp cô thư giãn.
Sau đó, giọng nói khàn đặc quyến rũ vang lên bên tai cô: “Đã thích nghi chưa?”
Hướng Án phản ứng hơi chậm: “…Hả?”
Tay phải Bạc Dật Châu vuốt theo sống lưng cô, anh không hỏi lại, nắm lấy cánh tay cô đổi tư thế, đè cô xuống dưới thân.
Khoảnh khắc chìm vào chiếc giường mềm mại, Hướng Án cảm thấy cả người đều bị anh bao trọn trong bóng hình.
Anh có thói quen tập thể dục tốt, lưng rộng, vai cổ cùng cánh tay đều có đường nét cơ bắp đẹp mắt, với tư thế này cô gần như không thể nhìn thấy trần nhà.
“Bạc Dật Châu?” Giọng cô như vừa được vớt lên từ dưới nước.
Người đàn ông cúi người, tay phải đặt lên đầu cô, tránh cho cô bị đập vào đầu giường khi cử động.
Một tư thế rất dịu dàng, Hướng Án vô thức vươn hai tay quấn quanh cổ anh, kéo khoảng cách giữa hai người lại gần.
Nhiệt độ cơ thể Bạc Dật Châu cao hơn cô một chút, khi hai người áp sát vào nhau rất ấm áp.
Cô không phải là người thiếu cảm giác an toàn, nhưng lúc này vô thức ngẩng đầu, trán áp vào vai anh, cảm thấy tư thế được ôm ấp hoàn toàn như vậy thật an toàn.
Hóa ra làm những chuyện này lại đầy tình cảm đến thế.
Bạc Dật Châu cảm nhận được cảm xúc của cô, tay phải luồn vào tóc cô, nhẹ nhàng v.uốt ve như dỗ dành trẻ nhỏ, yết hầu lăn nhẹ, anh cúi người, má nghiêng nhẹ cọ vào tóc bên tai cô: “Sao vậy?”
“Không có gì.” Hướng Án ôm chặt anh.
“Ừm.” Anh vén những sợi tóc hơi ẩm mồ hôi của cô, hôn nhẹ lên trán cô.
Sáng sớm hôm sau, khi Hướng Án tỉnh dậy, cô đang ở trong vòng tay Bạc Dật Châu.
Anh ôm cô từ phía sau, làn da hai người áp sát không chút ngăn cách, cô mở mắt, giơ tay đặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giua-mua-ha-co-tuyet-chau-phu-tieu-thap-tam/2778489/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.