Trong không gian tĩnh lặng những hạt bụi li ti bay lượn dưới ánh đèn.
Yến Đường hơi cúi đầu, hai tay đan chặt vào nhau.
Hôm Tết, cô còn nghe chị họ kể rất nhiều mẹo để nhận biết các hành vi của đàn ông.
“Những người đàn ông thông minh và nhạy bén sẽ nhìn thấy sự yếu đuối của em rồi nhân cơ hội dùng sự tiếp xúc thân mật để dụ dỗ. Em có thể lợi dụng để tìm niềm vui nhưng đừng nghĩ đó là tình cảm thật lòng.”
Yến Đường hiểu câu nói của Tống Úc theo cách đó.
Có lẽ những chuyện cô gặp phải khiến tâm trí và cơ thể cô trở nên nặng nề, đến mức dù đầu óc vẫn tỉnh táo nhưng cô vẫn ngồi trên ghế mà không thể nhúc nhích.
Vì vậy, Tống Úc đưa tay ra nhẹ nhàng đặt lên gáy cô.
Lòng bàn tay ấm áp, mạnh mẽ, thô ráp áp sát vào làn da của cô, dùng lực kéo cô về phía trước.
Yến Đường khép mắt lông mi run nhẹ, hơi thở chậm lại.
Cô cảm nhận được sự gần gũi của cậu, trong lòng có tiếng nói nhắc nhở cô nên tránh đi.
Nhưng bàn tay đặt trên gáy cô hơi dùng lực ấn nhẹ xuống, Yến Đường buộc phải cúi đầu theo lực đó.
Cúi đầu?
Ngay khi cô đang ngây người, một nụ hôn nhẹ nhàng, dịu dàng đặt lên trán cô.
Chạm rồi rời đi.
Tống Úc sau đó buông cô ra, không hề có ý định lợi dụng để hôn cô mà chỉ là một cử chỉ an ủi.
— Điều này khác với những gì chị họ cô nói.
Yến Đường ngẩng đầu lên, kinh ngạc, đối mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gui-thien-than-nho-bach-nhat-mong-duong/2456402/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.