Năm 2015, Tống Cảnh vừa tròn 22 tuổi.
Năm đó anh từ nước ngoài trở về theo sắp xếp của gia đình vào làm tại một công ty con của tập đoàn, bắt đầu từ vị trí quản lý cấp trung để tiếp quản dây chuyền nghiệp vụ.
Công ty là một chiến trường quyền lực, hào quang “cậu ấm” ở đây chẳng có giá trị gì.
Nhân viên bề ngoài nịnh bợ nhưng sau lưng lại gán cho anh biệt danh “thái tử” như cách phủ nhận mọi nỗ lực của anh. Trong khi đó, các quản lý cấp cao thì dùng ánh mắt đánh giá khác, âm thầm đo lường năng lực thật sự của anh để chọn phe trong cuộc tranh giành quyền lực giữa các cổ đông.
Vì vậy, Tống Cảnh phải làm việc gấp đôi người thường mới có thể đáp ứng kỳ vọng, chuẩn bị cho việc tiếp quản vị trí quản lý cấp cao từ tay bố mình để duy trì vị thế cổ đông cốt lõi của gia đình trong tập đoàn.
Ngày nào anh cũng xử lý công việc chất đống, lại phải xây dựng mối quan hệ với ban lãnh đạo. Mỗi ý kiến từ công ty mẹ đều khiến anh phải suy đoán xem hành động của bố có ẩn ý gì không.
Từ sáng đến tối bận rộn tới khuya, luôn trong trạng thái kiệt sức.
“Nếu một cô gái xin WeChat của em nói cảm ơn vì cho đi nhờ còn chuyển khoản trả tiền xăng thì có ý gì?” Mùa đông Thượng Hải ẩm lạnh. Tống Cảnh nhận tin nhắn lúc vừa tan ca, đầu óc mệt mỏi nên
Vào một đêm khuya 12 giờ, cậu em trai mới 18 tuổi bất ngờ nhắn tin hỏi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gui-thien-than-nho-bach-nhat-mong-duong/2545898/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.