Từ rất lâu rồi, khi Yến Đường mới biết Tống Úc có anh trai thì cô từng hỏi y hệt câu này.
Lúc đó Tống Úc không trả lời thẳng mà chỉ khéo léo nhắc nhở cô nên đứng về phía anh.
Người cùng hứng thú với chủ đề này chính là Nastia.
Trước giờ trong nhà chẳng ai cùng bà trò chuyện, giờ có Yến Đường nên bà tha hồ kể chuyện vụn vặt thời niên thiếu của hai con trai.
Những năm đầu Tống Cảnh học trong nước tại trường tư hệ quốc tế, còn Tống Úc theo học cấp ba ở Moscow.
Mỗi kỳ nghỉ, hai anh em thường gặp nhau ở Moscow hoặc Thượng Hải hay theo bố mẹ dự tiệc gia đình với đối tác.
“Hai đứa nó hay gặp con gái của bạn bè bố mẹ trong các bữa tiệc. Mẹ biết có mấy cô bé theo đuổi Ilya, còn thường xuyên đến nhà chơi. Lúc đó, mẹ với bố nó còn cá cược xem Ilya có đang yêu ai không.”
Nastia kể với Yến Đường.
“Đúng vậy.” Tống Dụ Xuyên cũng nhớ lại nên hỏi thẳng luôn con trai lớn: “Lúc đó con có yêu đương không?”
“Bận.” Tống Cảnh b ắn ra một từ rồi nhấp ngụm rượu vang.
Nastia tỏ ra quá hiểu con trai, cười tiếp: “Về sau khi Kirill lớn hơn chút, cũng thu hút không ít ánh nhìn. Nhiều cô gái xin liên lạc của nó lắm.”
Tống Úc lập tức minh oan: “Con không cho nhé.”
“Ừ, mẹ làm chứng nhé. Có người hỏi sao không cho thì nó thẳng thừng ‘Vì không muốn’, khiến người ta bỏ đi. Có cô bé rủ nó đánh cầu, nó chẳng nương tay mà thắng liền mấy ván làm người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gui-thien-than-nho-bach-nhat-mong-duong/2545899/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.