Từ trước khi kết hôn, Yến Đường và Tống Úc đã sống chung hai năm nên sau khi đăng ký kết hôn thì cô không cảm thấy có bất kỳ thay đổi đáng kể nào trong cuộc sống của mình.
Nhưng đôi lúc nhìn anh, cô bỗng thầm nghĩ: “Không ngờ đây lại là chồng mình.”
Ví dụ như lúc này.
Bắc Kinh đầu tháng bảy, nắng sớm xuyên qua khe cửa rải vàng lên thảm dệt rồi lan cả lên giường.Ánh nắng đánh thức Yến Đường. Cô mở mắt lờ đờ rồi quay sang nhìn Tống Úc – nửa khuôn mặt anh vẫn chìm trong gối mềm, hàng mi dài cong vút lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Thế nhưng cô chợt nhận ra điều bất ổn.
Một cánh tay nặng trịch đè chặt lên eo còn lưng thì dính chặt vào cơ ngực rắn chắc giữ chặt.
Cô gần như bị nhấc bổng lên rồi ép chặt vào lòng anh đến mức khó thở.
Trong khi kẻ “bắt cóc” cô lại chính là anh chồng điển trai đang ngủ say sưa với vẻ mặt bình yên như tranh vẽ.
Yến Đường chống tay ngồi dậy khiến Tống Úc cũng tỉnh giấc. Giọng anh còn đầy ngái ngủ:
“Em đi đâu thế?”
“Đánh răng.” Cô vuốt v3 mái tóc anh. “Anh ngủ tiếp đi, còn sớm mà.”
Dù đã giải nghệ nhưng Tống Úc vẫn giữ thói quen chạy bộ lúc 6h sáng. Còn Yến Đường nếu không bận việc thì thường ngủ đến sau 9h. Vì thế mỗi lần chạy xong về nhà anh lại tắm qua loa rồi leo lên giường ôm cô ngủ nướng. Dần dà thành thói quen.
Khi Yến Đường từ phòng tắm bước ra thấy anh vẫn say giấc. Chăn chỉ phủ đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gui-thien-than-nho-bach-nhat-mong-duong/2545910/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.