Được người khác thừa nhận là cảm giác thế nào?
Khoảnh khắc đó, Giang Hoài Tự chỉ cảm thấy tất cả những uất nghẹn đã tích tụ bấy lâu trong lòng mình bỗng chốc tan rã theo nụ hôn của cô, như thể gió xuân hóa mưa, nhẹ nhàng làm tan lớp băng dày trên mặt sông.
Chỉ còn lại tiếng suối róc rách chảy, ánh nắng chiếu xuống lấp lánh những tia yêu dịu dàng trong vắt.
Toàn thân anh như đang bước đi trên mây, bước chân nhẹ bẫng, còn đầu óc thì mơ hồ lâng lâng.
Trong quán cà phê, khi đang xem thực đơn, anh bất chợt cúi đầu cười, hàng mi khẽ run, vẻ mặt chẳng thể diễn tả nổi là ngượng ngùng hay ngây ngất. Trong đầu chỉ toàn hiện lên hình ảnh cô, trước mặt biết bao người, chủ động hôn anh.
Hôn anh, ngay giữa đám đông.
Biết xấu hổ là gì không hả?
Giang Hoài Tự đưa tay khẽ chạm môi, không biết lại nhớ đến điều gì, bỗng cúi gằm đầu, trán đập vào mép bàn, mặt đỏ tim đập, như một cái nồi áp suất đang sắp nổ tung. Cả đầu nóng đến sắp bốc khói.
Bành Nguyện ngồi đối diện, sắp không chịu nổi nữa, gương mặt đầy bất lực:
“Rõ ràng là nên mừng cho cậu đấy, nhưng nhìn cái dáng vẻ này thật là muốn đấm một phát.”
“Biết rồi, ghen tị của cậu lộ rõ ra hết cả rồi đấy.” Giang Hoài Tự ngước mắt lên, giọng lười biếng mà lại chẳng thiếu phần đáng ghét.
Bên cạnh, Tô Bối Bối đang say mê ship CP, suýt nữa ngất vì ngọt. Nói thật, nhịp tim vừa rồi của cô ấy chắc chẳng thua gì Nam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-nhat-kien-nam-tuong-diem-thiem/2776900/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.