Thấy sắc mặt Bạc Nhược U không tốt, Phúc công công an ủi:
"Chớ lo, tin tức từ Tây Nam không nhanh như vậy, chúng ta cứ bình tâm chờ đợi."
Bạc Nhược U hít một hơi, cố xua đi hình ảnh quái lạ thoáng hiện trong đầu. Ánh mắt nàng hướng vào trong phủ, thấy ở phòng gác cổng có hai người hầu lạ mặt đang ngồi, bèn nhíu mày hỏi:
"Phủ có khách sao?"
"Là Nhị công tử của Trung Nghĩa Bá phủ," Phúc công công thở dài.
"Trước đây, Thế tử dùng Hoàng Kim Cao chính là do vị Nhị công tử này đưa tới. Trung Nghĩa Bá phủ đã nhiều lần phái người đến dâng lễ chuộc lỗi, nhưng khi Hầu gia có mặt, họ không dám tới. Hôm nay Nhị công tử vừa tới thăm Thế tử, hai người hiện đang nói chuyện trong viện."
Nói xong, Phúc công công mời hai người vào phủ. Đến khách viện, quả nhiên thấy Phùng Diệp và Hoắc Khinh Hoằng đang đứng dưới mái hiên ngắm chim tước. Nghe tiếng bước chân, cả hai quay lại nhìn. Phùng Diệp nhướng mày, thấp giọng hỏi:
"Sao lại là vị cô nương này? Không phải huynh bảo đang đợi đại phu đến chẩn bệnh sao?"
Hoắc Khinh Hoằng đáp:
"Trình tiên sinh là nghĩa phụ củaTiểu Nhược."
Phùng Diệp bất ngờ, không nghĩ tới mối liên hệ này, lập tức cùng Hoắc Khinh Hoằng tiến lên chào đón. Hoắc Khinh Hoằng hành lễ với Trình Uẩn Chi, còn Phùng Diệp cũng chắp tay:
"Bái kiến tiên sinh, đã sớm nghe danh đại danh, hôm nay có duyên được gặp mặt."
Thấy hắn rất có lễ, Trình Uẩn Chi mỉm cười ôn hòa đáp lại. Vì cần thi châm cho Hoắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-le-ngoc-kinh-bac-nguyet-te-yen/2574811/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.