Ta lạnh nhạt hỏi:
“Cô đứng đây, là đợi ta?”
Nàng ta mím môi, giọng nói run run:
“Tỷ tỷ Tạ gia, có thể cho muội nói chuyện riêng với tỷ không?”
Ta đưa nàng ta vào Tạ phủ.
Vừa ngồi xuống, nàng ta đã sốt sắng nói:
“Tỷ tỷ Tạ gia, có thể giúp muội gửi một phong thư cho Mạnh gia không?”
“Muội không còn cách nào khác, cha mẹ không chịu gặp muội, người muội phái đến cũng bị đuổi về.”
“Nhưng chuyện này rất quan trọng, sống còn chỉ trong gang tấc, không thể chậm trễ được!”
Ta mỉm cười:
“Giúp cô cũng được, nhưng ta có một điều kiện.”
Nàng ta vội vàng đáp:
“Chỉ cần tỷ giúp muội, muội nguyện ý làm bất cứ điều gì.”
“Thật sao?”
Nàng ta kiên quyết gật đầu, còn lập tức phát lời thề độc:
“Nếu muội nuốt lời, trời đánh chếc muội!”
Ta nhìn thẳng vào mắt nàng ta, từng chữ từng chữ nói rõ ràng:
“Ta muốn cô… g.i.ế.c Bùi Lang.””
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
21
Lời thề—có thể tin được không?
Trong đời này, điều Bùi Lang làm nhiều nhất chính là thề thốt.
Hắn từng nói: "Nếu ta phụ nàng, ta sẽ lấy mạng mình để đền bù."
Được thôi.
Vậy thì cứ để lời thề ấy thành sự thật đi.
*
Lá thư của Mạnh Vân Huyên—thiêu rụi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hai-duong-lang-le-duoi-anh-trang/1061810/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.